Giang Duyên cúi mặt nhìn mũi giày.
-Lúc đó…… chị có nói chuyện lá thư và chuyện em bị ngã trên máy bay với một đồng nghiệp, nhưng là chỉ nói sự thật thôi, không ngờ họ cùng nhau suy diễn theo chiều hướng đó. Chị... chị rất áy náy
Thật sự nói ra sao? Thật sự nhận lỗi sao? Bảo Tích nhìn Giang Duyên rất lâu. Nhìn đến lúc chị ta thấy lạnh sống lưng, mới cười vỗ vỗ bả vai chị ta:
-Chuyện cũng lâu rồi. Thôi thì bỏ qua đi.
Nói xong cô quay người muốn đi, Giang Duyên lại chạy theo sau, nói:
-Vậy.... Em không giận chị thật chứ?
Bảo Tích còn chưa kịp trả lời, một nhiên một giọng nam vang lên cắt ngang lời Giang Duyên.
-Cô Bảo Tích.
Bảo Tích và Giang Duyên nghe thấy tiếng cùng nhìn đến, Kỳ Dương đi về phía hai người.
-Lại có việc sao?
Sao hôm nay cô đặc biệt có duyên với Hoàng Kỳ thế nhỉ? Giang Duyên cũng vừa nhắc đến chuyện kia....
Nghe thấy giọng điệu của Bảo Tích, bước chân Kỳ Dương có hơi dừng một chút. Lại có việc? Trước khi cậu ta nhận lệnh tới đây đã xảy ra chuyện gì rồi sao?
Trong lòng cậu ta rỉ máu “Sếp của tôi ơi. Tôi đã tạo nghiệt gì lại phải đến đây châm ngòi đốt pháo?”
-Chuyện là Phó chủ tịch muốn mời cô cùng nhau dùng cơm tối.
Kỳ Dương nói xong, yên lặng nhìn Bảo Tích, kiên quyết không nói nhiều hơn một chữ, kẻo lại chọc giận tiểu tổ tông thì cậu ta cũng không dễ sống.
Giang Duyên kinh ngạc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969396/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.