Thạch Quân giận dữ trừng mắt:
-Này, cậu vừa vừa phải phải thôi à...
Cao Đình thấy vậy vội chạy lại xoa dịu không khí
-Thôi, hôm nay là ngày vui, cậu chấp nhặt gì với Hoàng Kỳ chứ. Đi, tớ với cậu sang kia. Có mấy người mới tới muốn chúc mừng cậu một chút. Đi thôi.
Cao Đình kéo Thạch Quân đứng dậy rồi lôi sang bàn khác. Hắn vẫn ấm ức liếc mắt nhìn Hoàng Kỳ trước khi đi.
Hoàng kỳ không để tâm, bưng ly rượu trước mặt làm một hớp.
Thạch Quân đi rồi, ở bên bàn anh tương đối yên tĩnh. Từ lúc Thạch Quân rời đi, Hoàng Kỳ ngồi yên cũng không nói chuyện, tất cả mọi người đều nhìn ra được anh không hào hứng thích thú lắm, ngoại trừ mấy người quen biết đã lâu và bạn thân thuộộc, những người khác cũng không dám chủ động bắt chuyện.
Qua ba lần rượu, chuyện trên bàn nói vĩnh viễn nói không hết, không ngừng không nghỉ.
Hoàng Kỳ thậm chí hơi phiền, muốn về sớm.
Ngay lúc trong lòng anh nghĩ đến việc tìm một cơ hội thích hợp để trốn thì đột nhiên vọng đến câu chuyện của người ở bàn bên cạnh với Thạch Quân.
-Này Thạch Quân, nhà thiết kế xinh đẹp mà anh nói với tôi hôm trước tôi còn chưa thấy mặt đấy nhé. Anh chỉ là khoe khoang vậy thôi đúng không? Trên đời còn có người đẹp không tì vết giống như anh nói hả?
Thạch Quân chép miệng rút điện thoại trong túi mở màn hình lên:
-Đúng là ếch ngồi đáy giếng. Cho anh mở rộng tầm mắt, để anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969375/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.