Bảo Tích hôm nay có một buổi tọa đàm về cách lựa chọn và phối vải, tất cả nhân viên phòng thiết kế đều phải tham gia, còn có nhân viên phòng xử lý sản phẩm nữa.
Bản thân Bảo Tích mất hai ngày để chuẩn bị cho bài giảng hôm nay. Cô đã quen tự tay cảm nhận, tự tay lựa chọn, còn cái chuyện đứng nói huyên thuyên trước đám đông không phải là sở trường của cô.
Vì vậy phải chuẩn bị kỹ một chút, tránh bị người ta bắt chẹt giữa chừng.
Xong buổi tọa đàm thì đã quá trưa. Cô chỉ muốn về ăn một miếng, ngủ một giấc ngon lành.
Chỉ là một nhân viên phòng xử lý sản phẩm sau đó đã chạy theo cô:
-Cô Bảo Tích, bài giảng hôm nay thật tuyệt. Tôi đã từng ngồi nghe tọa đàm nhiều rồi nhưng buổi nào cũng nhàm chán, nghe một lúc là buồn ngủ. Chỉ có hôm nay là hào hứng, còn học được rất nhiều thứ có ích.
Bảo Tích cười xã giao với anh ta:
-Vậy à? Cảm ơn anh. Tôi chỉ sợ không hữu ích với mọi người.
-Không, cô giảng hay lắm. Giữa trưa cô có về không? Nếu không cùng đi nhà ăn ăn cơm với nhau nhé?
Anh ta lại hỏi. Bảo Tích từ chối khéo:
-Buổi chiều tôi còn có chút việc. Hẹn dịp khác được không?
-Cô bận thì thôi vậy. Hôm nào rảnh lại hẹn cô nhé.
Bảo Tích mắt nhìn thẳng đi về phía trước, người kia đột nhiên kéo tay cô.
Bảo Tích bị bất ngờ chưa kịp phản ứng thì đã thấy từ bên kia một đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969367/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.