Bảo Tích lần này không vội, nhẹ nhàng bước lại nhìn qua lỗ kính theo dõi trên cửa.
Là Hoàng Kỳ.
What? Mấy hộp cơm này là anh ta gọi qua đây sao.
Bảo Tích đứng yên nhìn anh qua máy theo dõi, nhưng vẫn không mở cửa.
Chờ một lúc thật lâu, người bên ngoài lại ấn chuông cửa thêm tới mấy lần nữa.
Bảo Tích sợ phiền đến xung quanh, cũng chỉ biết thở dài. Được thôi, cô muốn xem anh giở trò gì.
Cô mở cửa, tay chống ngang qua khung cửa, đứng ở trước mặt Hoàng Kỳ:
-Phó chủ tịch, muộn thế này, anh có việc gì sao?
Áo vest của Hoàng Kỳ vắt lên trên tay, cà vạt cũng đã tháo xuống. Mặt mày có chút mỏi mệt.
-Đồ ăn đã đưa đến rồi sao?
Giọng nói của anh cũng hơi khàn khàn. Có lẽ nghỉ ngơi không tốt, muốn bị cảm rồi.
Nhưng Bảo Tích không thấy cảm động chút nào. Cô nhíu mày nhìn anh:
-Anh là đang có ý gì?
-Tôi không phải nói sẽ mời cô ăn cơm tối sao? Tại sao không chờ tôi, lại bỏ đi về?
-Không phải! Tôi không nói cái này. Anh mới vừa đi nước ngoài với bạn gái về, lại hẹn tôi đi ăn cơm, còn mua tặng tôi món quà đắt tiền, là có ý gì?
-Tôi đã nói với cô, cô ta không phải bạn gái của tôi.
Hoàng Kỳ ngồi máy bay mười mấy giờ liền. Về đến Hoàng Anh liền có cuộc họp trực tuyến, sau đó trực tiếp đến nơi này. Tính qua là cả hai ngày đều không được nghỉ ngơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969349/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.