Bảo Tích nhíu mày khi nghe anh hỏi. Bướng bỉnh sao? Đưa đón sao? Anh ta quên mất đêm qua anh ta đã cưỡng hôn cô. Bây giờ lại nói cô bướng bỉnh. Cái con người xảo trá này.
Đang muốn tìm ngôn từ làm sao để mắng chửi anh thật tốt thì bất ngờ nghe người đối diện nói tiếp:
-Hôm nay tâm trạng em không tốt sao?
Bảo Tích quay đầu, đứng cách anh ba bước.
-Đúng vậy, biết tâm trạng tôi không tốt thì đừng có mà chọc tôi.
-Tôi chọc em bao giờ? Hôm nay tôi còn chưa gặp em.
Bảo Tích hít sâu một hơi:
-Anh đứng ở đó chỉ thở thôi cũng làm tôi tức giận. Vậy nên... anh.. cút ... đi..
Gằn từng chữ một xong, Bảo Tích lại đi tiếp. Nhưng cô cảm giác Hoàng Kỳ vẫn còn đi theo cô.
Bảo Tích bất lực đứng lại, không quay đầu nói:
-Anh còn muốn làm gì? Đêm qua dù là anh cưỡng hôn tôi, nhưng tôi vốn không có cảm giác với anh.
Hoàng Kỳ gật gật đầu:
-Tôi biết.
-Biết mà anh còn quấn lấy tôi? Anh bị thiểu năng hay anh nghe không hiểu tiếng người?
Không đợi Bảo Tích nói tiếp, Hoàng Kỳ nói:
-Xin lỗi. Tối qua là tôi uống quá nhiều. Đã mạo phạm em. Coi như tôi mời em ăn bữa cơm xin lỗi.
Bảo Tích hừ lạnh:
-Không dám. Một bữa cơm anh có trả lại nụ hôn đầu cho tôi được không? Phó chủ tịch cao cao tại thượng như anh tôi với không tới được. Đừng làm tôi tổn thọ. Cứ coi như bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969316/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.