-Ừm. Không những tôi mà cả tập đoàn ai cũng ghét.
Bảo Tích nói xong chợt cảm thấy hơi chột dạ. Hôm nay cô thật sự nói hơi quá. Hơn nữa nói xấu sau lưng người khác cũng không văn minh chút nào, thật trái với tâm tính bình thường của cô, vì thế xoay người muốn đi.
Bích Lư giữ chặt lấy cô:
-Khó lắm mới gặp được một người cùng ý tưởng với tôi. Tối cùng nhau đi uống rượu đi?
Bảo Tích im lặng mà nhìn cô ta. Từ bao giờ mà hai người thân thiết đến vậy? Bích Lư thấy cô như vậy thì gấp gáp lên:
- Không được à? Đi đi! Tôi mời.
-Không được! Tối nay tôi có hẹn rồi.
-Hẹn gì thế? Quan trọng không? Không quan trọng thì bỏ đi.
Bảo Tích thật sự có một giây do dự. Ở một phương diện nào đó, cảm xúc cô đối với Bích Lư vẫn luôn có chút nói không rõ, vẫn luôn không khống chế được mà muốn tìm hiểu một chút về cô ta. Không lẽ cô vẫn còn chấp niệm với người đàn bà kia?
Trong lòng cô luôn muốn không nghĩ đến. Nhưng sau thẳm trong tâm hồn vẫn có một góc không yên ổn. Cho đến khi Bích Lư lay lay tay cô hỏi thì cô mới bừng tỉnh:
-Này, cô sao vậy? Giờ chúng ta đi đâu đây?
-Á... à... Tôi có một ngưuoif bạn mở một quán bar nhỏ ở gần đây. Nếu cô không chê, chúng ta tới đó?
Bích Lư bĩu môi:
-Xùy, cũng chỉ là uống rượu. Câu nệ gì chứ. Đi thôi nào.
Đến khi ngồi trong quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969306/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.