Nghĩ cái gì đấy? Nghĩ cô là quả hồng mềm chị ta muốn nhào nặn thế nào thì nhào nặn sao? Cô sẽ cho chị ta tức chết. Bảo Tích quay người đi còn nghe thấy tiếng Giang Duyên tức giận hét lên vang vọng cả hành lang buổi chiều. May mà giờ này chỉ còn vài người ở lại tăng ca. Nếu không chị ta càng mất mặt.
Mặc dù hả cơn tức, nhưng Bảo Tích vẫn hận trong lòng mắng Hoàng Kỳ mấy câu. Tên đàn ông chó, cắt đứt vận đào hoa của cô còn chưa nói, còn để cho cô dính vào thị phi.
Từ hôm sinh nhật Nghi Lâm đến giờ, các đồng nghiệp nam cứ thấy cô là tránh như tránh tà. Bởi cô đã mang cái mác là người mà Hoàng Kỳ để ý nên họ không muốn bị liên lụy, ngay cả cười với cô cũng không dám.
Ai biết được vừa ngồi xuống bàn làm việc, tên đàn ông chó cô vừa mắng đã gọi điện đến. Đúng lúc đấy. Cô cũng đang muốn hỏi anh ta chuyện của Giang Duyên là thế nào?
-Em xong việc chưa?
Bảo Tích không trả lời mà hỏi lại anh:
-Giang Duyên bị đình chỉ công tác là do anh sao?
-Giang Duyên nào?
Bảo Tích có hơi muốn chửi thề tại chỗ.
-Này, anh đang đùa tôi à? Nhân viên của anh bị đình chỉ công tác anh cũng không biết người ta sao hả?
-À, là cái cô trưởng phòng thông tin bị giáng chức đợt trước sao? Hình như lại bị kiện cáo bên khách hàng nên đình chỉ công tác để điều tra mà.
Bảo Tích đang vừa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969262/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.