Bảo Tích ở bên này cũng không khá hơn Hoàng Kỳ là mấy. Cả đêm trong đầu đều là hình ảnh nụ hôn say đắm với Hoàng Kỳ nên cứ mơ màng ngủ không yên giấc. Đến khi đồng hồ réo rắt lúc 5g sáng, là giờ chạy thể dục buổi sáng của cô, liền đưa tay tắt rồi ngủ tiếp. giờ này có muốn ngồi dậy cô cũng ngồi không nổi.
6g 30. Cô mở hai mắt, nhìn chằm chằm trần nhà một hồi lâu mới kéo được tinh thần trở về, lập tức đứng dậy xuống giường đi rửa mặt.
Một giờ sau, Bảo Tích xuất hiện ở Hoàng Anh. Trên đường đụng phải đội ngũ lãnh đạo cao tầng của Hoàng Anh do Hoàng Kỳ dẫn đầu đang tiến đến phòng hội nghị. Cô bất giác chậm lại bước chân.
Hoàng Kỳ dường như cũng nhìn thấy cô, quay đầu nhàn nhạt nhìn qua một cái, ngay sau đó tiếp tục đi về phía thang máy.
Bảo Tích dường như cảm nhận được anh đang nhếch mép cười.
Có lẽ nguyên nhân là vì nụ hôn tối hôm qua, bây giờ chỉ là đứng khoảng cách xa xa như vậy ở trong đám người nhìn nhau, cô cũng cảm thấy gương mặt bắt đầu nóng lên.
Không phải chỉ là nhận một nụ hôn sao? Có cái gì mà đỏ mặt chứ? Cô nhẹ nhàng ho nhẹ một tiếng, nhấc chân đi về phía thang máy.
Giây tiếp theo, di động rung lên. Cô lấy ra nhìn, quả nhiên là tin nhắn của Hoàng Kỳ.
"Chiều nay xong việc nhắn tin cho anh”
Nhìn xem, nhìn xem, tên kia cỡ nào bình tĩnh coi như không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969235/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.