Sau khi đi theo cơ trưởng làm lượn quanh máy bay kiểm tra, hai người tiến vào khoang điều khiển.
Tong khi chờ đợi hành khách lên máy bay, Bảo Tích cầm điện thoại đặt trước phòng khách sạn ở thành phố H. Điện thoại đột nhiên vang lên âm báo tin nhắn. Bảo Tích cúi đầu xem, là Hoàng Kỳ đột nhiên nhắn tin tới.
“Lên máy bay rồi sao?”
Bảo Tích đổi tư thế, chống cằm đánh chữ.
“Uhm, vừa mới lên. Sắp tắt điện thoại.”
“Khi nào tới nơi nhớ gọi cho anh”
Bảo Tích suy nghĩ một chút liền nhắn lại:
“Được. Lúc nãy hình như em thấy bà ấy và Bích Lư. Cũng không biết có đúng không. Nếu thật sự ở trên cùng một chuyến bay, thế giới thật sự là rất nhỏ nha.”
“Em không vui?”
“Cũng không phải không vui. Chính là cảm thấy rất trùng hợp.”
“Ừ. Chú ý thắt dây an toàn, anh phải đi họp.”
“Được. Trở về sẽ có quà cho anh.”
“Ừm. Sẽ cảm tạ bằng một nụ hôn.”
“...”
Bảo Tích nhìn chằm chằm màn hình một hồi, sau đó mới đem tắt máy. Cái người này chỉ muốn ăn đánh thì phải.
Bốn giờ chiều đến thành phố H. Nhiệt độ không khí lên tới 29 độ, có chút khác thường, nhưng bờ biển du lịch rất mát. Trước đó cô đặt phòng ăn kia ngay tại bờ biển, thế là cả đoàn trực tiếp đi qua.
Phòng ăn xây gần biển, năm mặt kính, toàn bộ hướng về phía biển, chạng vạng tối mặt trời lặn ánh hoàng hôn dưới lấm ta lấm tấm ánh đèn chiếu lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969184/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.