Hoàng Kỳ giằng co cùng cô một lúc cũng tiện thể ăn thêm một ít đậu hủ của cô.
Bảo Tích không muốn lain xảy ra sự việc mất kiểm soát như lần trước nên chủ động đẩy anh ra:
-Anh thôi đi. Đậu hũ của em cũng không dễ ăn đến vậy. Anh về đi cho em dọn dẹp rồi đi ngủ. Em mệt rồi.
Anh bật cười sờ lên mũi của cô vuốt một cái:
-Ừ. Cũng không dễ ăn thật.
Bảo Tích xùy một tiếng hất tay anh ra rồi đi xuống bếp dọn đồ ăn vào tủ lạnh.
Hoàng Kỳ đứng lên mặc áo khoác đang muốn chọc ghẹo cô một chút trước khi về thì chợt nhớ ra một chuyện:
-Đúng rồi. Chiều ngày mai sau khi tan làm, ba mẹ anh muốn mời em về nhà ăn cơm.
Bảo Tích đang dở tay đóng cửa tủ lạnh, nghe câu nói của anh thì đứng ngẩng người một lúc. Đến khi anh ra đến cửa cô mới sực tỉnh chạy tới kéo cánh tay anh lại,
-Này, anh từ từ đã. Tại sao muốn mời em ăn cơm?
Hoàng Kỳ cảm thấy buồn cười:
-Mời cơm cũng cần có lý do?
Cúi đầu lại thấy cô do dự níu áo mình, Hoàng Kỳ ôn nhu an ủi cô:
-Em không cần áp lực, mời em ăn cơm là bởi vì muốn xem mắt con dâu tương lai.
Chẳng thà anh không nói. Anh nói câu này làm cô càng thấy khẩn trương hơn:
-Ai đồng ý làm dâu nhà anh chứ?
Hoàng Kỳ bắt lấy tay cô kéo vào lòng mình:
-Không làm dâu nhà anh thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969124/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.