-Hoàng Kỳ. Cuối tuần sau có buổi họp báo cùng ra mắt sản phẩm mùa xuân.
-Ừm. Tổng giám đốc Hải đã báo cáo. Nhưng anh vẫn rất bận. Không có một ngày nhàn rỗi. Em cùng chú ấy thay mặt chủ trì đi.
-Vậy thì tăng lương cho em nha.
-Lần trước đưa cho em tiền thưởng đã dùng hết rồi?
-Làm sao có thể tiêu hết? Em gửi tiết kiệm đó.
Bảo Tích nhìn anh nháy mắt:
-Tài khoản càng nhiều con số 0, em càng có cảm giác an toàn.
Hoàng Kỳ khẽ hừ một tiếng, dùng ngón tay gõ trán cô:
-Đồ tham tiền.
Bảo Tích nghiêng đầu né sang một bên cười to:
-Ha ha….. ha…. Không tham tiền em chịu cực chịu khổ làm gì chứ?
Sau khi trở lại khách sạn, Bảo Tích từ trong vali lôi ra chai chai lọ lọ của mình, cũng không quay đầu lại nói:
-Nếu không anh tắm trước đi. Em chuẩn bị một chút.
Hoàng Kỳ đáp ứng. Nửa giờ sau, anh từ trong phòng tắm ra, cô mới cầm quần áo lên đi vào phòng tắm.
Chờ bên trong truyền đến tiếng nước chảy, Hoàng Kỳ quay đầu nhìn thoáng qua, kính mờ chiếu ra thân hình yểu điệu mơ mơ hồ hồ.
Anh rủ mắt xuống, tự cười mình, cầm lên tay phần dự án của phòng kinh doanh ở Singapore.
Chờ anh xem xong, Bảo Tích vừa vặn từ trong phòng tắm ra.
Cô chắp tay, rón rén đi đến trước bàn Hoàng Kỳ, xoay người ngồi xuống, khuỷu tay chống cằm.
-Anh trai.
Bảo Tích đưa tay ngoắc ngoắc tay áo của hắn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969097/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.