Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220
Chương sau
-Hoàng Kỳ. Cuối tuần sau có buổi họp báo cùng ra mắt sản phẩm mùa xuân. -Ừm. Tổng giám đốc Hải đã báo cáo. Nhưng anh vẫn rất bận. Không có một ngày nhàn rỗi. Em cùng chú ấy thay mặt chủ trì đi. -Vậy thì tăng lương cho em nha. -Lần trước đưa cho em tiền thưởng đã dùng hết rồi? -Làm sao có thể tiêu hết? Em gửi tiết kiệm đó. Bảo Tích nhìn anh nháy mắt: -Tài khoản càng nhiều con số 0, em càng có cảm giác an toàn. Hoàng Kỳ khẽ hừ một tiếng, dùng ngón tay gõ trán cô: -Đồ tham tiền. Bảo Tích nghiêng đầu né sang một bên cười to: -Ha ha….. ha…. Không tham tiền em chịu cực chịu khổ làm gì chứ? Sau khi trở lại khách sạn, Bảo Tích từ trong vali lôi ra chai chai lọ lọ của mình, cũng không quay đầu lại nói: -Nếu không anh tắm trước đi. Em chuẩn bị một chút. Hoàng Kỳ đáp ứng. Nửa giờ sau, anh từ trong phòng tắm ra, cô mới cầm quần áo lên đi vào phòng tắm. Chờ bên trong truyền đến tiếng nước chảy, Hoàng Kỳ quay đầu nhìn thoáng qua, kính mờ chiếu ra thân hình yểu điệu mơ mơ hồ hồ. Anh rủ mắt xuống, tự cười mình, cầm lên tay phần dự án của phòng kinh doanh ở Singapore. Chờ anh xem xong, Bảo Tích vừa vặn từ trong phòng tắm ra. Cô chắp tay, rón rén đi đến trước bàn Hoàng Kỳ, xoay người ngồi xuống, khuỷu tay chống cằm. -Anh trai. Bảo Tích đưa tay ngoắc ngoắc tay áo của hắn: -Có đi ngủ hay không nha? Hoàng Kỳ lật ra một tờ văn kiện, vẫn không để ý tới. Bảo Tíchcười híp mắt nhìn anh, nghiêng nghiêng đầu, dưới bàn chân lại nhẹ nhàng cọ lấy bắp chân của anh. Thế nhưng mà Hoàng Kỳnhư không có phản ứng, chỉ là quay đầu nhìn cô bằng ánh mắt u ám. Bảo Tích trong lòng hừ lạnh một tiếng. -Vậy em ngủ trước. Còn chưa quay đầu, liền bị anh ôm ngang lên, đặt ở trên bàn làm việc.Trên bàn bút, giấy bị quét xuống, ở trên thảm phát ra một tiếng trầm thấp. Thấy ánh mắt nóng bỏng của anh, Bảo Tíchvô ý thức ngửa ra sau. Mà Hoàng Kỳhai tay đang chống cô trên bàn, thuận thế nghiêng người. Bảo Tích nuốt một ngụm nước bọt, lỗ tai bắt đầu đỏ lên. Đáy mắt Hoàng Kỳ tĩnh mịch, chăm chú nhìn cô, hô hấp dần dần bất ổn, ngay lập tức môi lưỡi quấn lấy, tham lam mút lấy tất cả mật ngọt của cô. Sau một hồi, anh nghiêng đầu ghé vào hõm cổ của cô, cắn nhẹ vành tai. CCơ thể mẫn cảm của BảoTích ngay lập tức run rẩy. Cô cũng không thể khống chế được phản ứng của bản thân mà rên lên một tiếng. Cánh tay của Hoàng Kỳ bắt đầu không yên phận mà luồng xuống phía dưới vén nhẹ chiếc váy ngủ của cô. Nội y cũng nhanh chóng được bàn tay to lớn của anh cởi bỏ. Sau đó anh cúi đầu ngậm lấy một bầu ngực căng tròn. Bảo Tích khẽ rên lên thành tiếng, cắn lấy môi mà cơ thể không ngừng run rẩy. Một buổi tối này, Bảo Tích mới rõ ràng cái câu gì gọi là lấy đá đập chân mình. Tuyệt đối đừng bao giờ khiêu khích một người đàn ông khi t*ng trùng lên não. Dưới bàn làm việc văn kiện rơi lả tả, trên ghế sa lon xốc xếch quần áo, dấu hôn phủ kín người cô. Cuối cùng, Bảo Tích nằm ở trên giường, co thành hình con tôm. Tóc cô bị mồ hôi ướt nhẹp, dán vào gương mặt, nhìn rất không thoải mái, người lại không động nổi. Cũng tại tên đàn ông chết tiệt này. Hoàng Kỳ muốn ôm cô đi phòng tắm. Anh cúi người, vén chăn lên, nhưng vừa đụng phải bả vai Bảo Tích, liền nghe cô cau mày mắng: -Cút! Hoàng Kỳ dừng tay lại, vẫn đè lại bờ vai của cô, trong thanh âm mang ý cười: -Trước đó còn phóng túng cực kì, bây giờ lại bảo người ta cút? Tuy rằng lăn lộn đến nửa đêm mới ngừng lại, cả người cũng không còn sức lực, nhưng Bảo Tích vẫn tỉnh táo: -Hừ. Đồ cầm thú nhà anh. Không biết tiết chế. Gõ nhẹ trán cô, Hoàng Kỳ khẽ cười: -Đi tắm. Cái đầu nhỏ nhà em. Hay là muốn làm tiếp? -Không muốn. Khóe môi lần nữa nhếch lên. Anh ôm cô vào phòng tắm. Một lúc lâu sau lại bế ra, đặt cô lên giường, mặc lại áo ngủ cho cô. Bảo Tích mệt mỏi vùi mình trong chăn. Hoàng Kỳ sau đó cũng leo lên giường vươn tay ôm cô vào lồng ngực mình, cằm anh gác nhẹ lên đỉnh đầu cô. Bảo Tích nằm gọn trong vòng tay đầy hơi ấm của anh, cuối cùng thì thiếp đi khi nào không hay, ngày hôm sau vẫn là Hoàng Kỳ gọi cô thức dậy. Sau ba tiếng rưỡi đồng hồ ngồi máy bay cuối cùng cũng về tới thành phố B. người của khoang hạng nhất được đi lên xe đưa đón trước. Lúc xe đang chậm rãi đến gần ga sân bay, thắng lại một cái, đầu cô đập trên kính, buồn ngủ trong nháy mắt không còn nữa. Bảo Tích kéo vali, lắc lư ra khỏi sân bay, chợt nhìn thấy bóng dáng quen quen ở phía trước. -Ô. Tổng giám đốc Quân không ở nhà quản Á châu cho tốt lại la lết sân bay làm gì tầm này? Thạch Quân vốn đang vắt chéo chân xem đi động nghe thấy giọng Bảo Tích, nâng nâng mắt, nhìn thấy nét mặt cô, sau lưng vô tình nổi da gà. Nhưng hắn không muốn mình thất thố để bị coi thường. Hắn cất di động, cầm ly cafe ở bên cạnh, bình tĩnh mà nhấp hai ngụm: -Sao thế? Singapore nóng quá làm cô nóng người hả? Bảo Tích chống vali, nhìn xung quanh một vòng, cười nói: -Ừ. Cũng hơi nóng. Nhưng mà có chuyện quan trọng hơn. Tôi muốn hỏi một chút khi nào thì anh có hứng đi xem phim để tôi biết mà tránh đi. -Này.. Thạch Quân có chút chột dạ, muốn giải thích, nghĩ một chút, lại thôi. Không so đo với phụ nữ. Hắn chỉ là có lòng tốt báo tin cho Hoàng Kỳ, kết quả lại bị anh tố giác. Đang không biết phải nói gì mới phải thì phía sau có tiếng gọi lớn: -Thạch Quân, em ở đây. Quay đầu lại thấy Bích Lư đang vẫy tay với mình, nên đứng lên. Đã có chỗ cho hắn phản pháo rồi: -Người tôi cần đón tới rồi. Có gì cô hỏi cô ấy đi. Khi nào thì cô ấy muốn xem phim, tôi đều theo tháp tùng cô ấy. Nói xong, hắn đứng dậy bước về phía Bích Lư. Bảo Tích ngẩn người. Hai người kia đi cùng nhau? Tình ý? Thạch Quân làm lơ Bảo Tích, đón lấy -Mệt không? Bích Lư cười cười lắc đầu nhìn anh, rồi lướt qua bên cạnh Bảo Tích, thấy dáng vẻ một chút cũng không vui của cô thì hơi ngạc nhiên: -Chị gái. Ai chọc tức chị vậy hả? Mới xuống máy bay mà? -Ờ thì… mới bị chó cắn. Thạch Quân nhìn thái độ của Bảo Tích cũng biết ngày hôm đó hơn phân nửa là hiểu lầm nên không nói nhiều, chỉ yên lặng chịu trận. Mà Bích Lư bên này tắt nụ cười, nhíu nhíu mày: -Chị cảm thấy thế nào? Sân bay mà cũng có chó sao? Nói chuyện với người sao hỏa sao? Bảo Tích nghiêng nửa người đến gần cô ta, gật gật đầu: -Không chỉ có mà còn là chó điên. -Trời ạ. Vậy phải đi chích ngừa rồi. Trên thế giới này không có gì là hoàn hảo, nhưng một sản phẩm lỗi như Bích Lư thì lần đầu tiên cô gặp phải. Cô tạm thời buông tha Không muốn chọc ghẹo thêm. -Lần này cô đi biểu diễn ở đâu về à? -Đúng vậy. Paris có buổi hòa nhạc. Bích Lư gật gật đầu, nhận nước của Thạch Quân đưa, uống hai hớp, tròng mắt đảo qua một vòng: -Sáng hôm qua… chị đi xem phim với ai á? -Bạn học! Trùng hợp gặp! Tạo hứng thú cho hai người à? -Ờ…… Bảo Tích giơ tay day day thái dương, cũng lười nói thêm với cô ta, kéo vali chuẩn bị đi, lại nghe Bích Lư hỏi: -Chị không phải mới từ Singapore về chứ? Chị tự mình chạy đi tẩy trắng cho mình à? - Thật đúng là nhờ phúc của hai người. Bảo Tích quay đầu lại hỏi: -Lại nói tiếp tôi cũng tò mò. Cô và Thạch Quân… là một đôi rồi sao? -Ờ thì… Bảo Tích nghiêng nghiêng đầu, rất là nghi hoặc: -Vậy là tôi đoán đúng. Cô và Thạch Quân đang yêu nhau? -Xem như vậy đi. Xem như vậy đi? Hơ hơ. Tình yêu cũng dùng hai chữ “xem như” được nữa hả? Cô không hiểu thế giới của kẻ có tiền như bọn họ, mà Bích Lư lại dùng vẻ mặt không sao cả nói với cô: -Chúng tôi sắp đính hôn rồi. -Hả?
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220
Chương sau