Tôn Kiệt đứng dậy đi tới nhặt chiếc điện thoại của tên cầm đầu đánh rơi lúc nãy. Màn hình vẫn còn đang mở.
Không nhanh không chậm bấm nút:
-Bọn này đúng là chuyên nghiệp. Chúng ta không cần mất chút sức nào.
Bên trong phòng, bốn chiếc camera ở 4 góc tường bắt đầu hoạt động. Hỷ Lạc lúc này mới bàng hoàng nhận ra tình cảnh khốn cùng của mình.
Bốn chiếc camera đang chĩa về phía cô ta, đèn đỏ nhấp nháy. Bản thân cô ta lại đang bị mấy tên ngấm thuốc không còn lý trí lần lượt lột sạch quần áo.
Cô ta la lên từng tiếng đứt quãng nhưng thanh âm bị bịt lại bởi chiếc áo con mà gã kia nhét vào miệng. Mắt Hỷ Lạc trợn ngược lên, nước mắt trào ra.
Camera chạy ro ro. Hình ảnh thu được trọn vẹn. Tôn Kiệt khinh thường vứt chiếc điện thoại cho vệ sỹ, rút điện thoại của mình nhắn tin cho Kỳ Dương: “Xong rồi. Chờ video”. Sau cùng là gọi cảnh sát.
Kỳ Dương đang lái xe đưa Hoàng Kỳ và Bảo Tích về chung cư. Trên đường đi, Bảo Tích ôm chặt Hoàng Kỳ, nước mắt như mưa.
Hoàng Kỳ nhẹ nhàng vỗ về cô:
-Không sao rồi. Cảnh sát sẽ đến nhanh thôi. Bọn chúng không thoát được đâu.
Kỳ Dương phía trước nhìn anh qua gương chiếu hậu:
-Tôn Kiệt đã giải quyết xong rồi ạ.
Hhoàng Kỳ yên lặng gật đầu. Giao cho Tôn Kiệt, anh hoàn toàn yên tâm. Anh đưa cô về chung cư, dỗ cho cô tắm rửa, ăn uống, rồi mới bôi thuốc vào các vết thương.
Khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969072/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.