Bằng lái của Bảo Tích đúng là đã thi, nhưng mà quá trình thực sự phức tạp.
Kỳ thật trước khi cô đi báo danh có một ít thời gian Hoàng Kỳ tự mình dạy cô tập lái.
Hoàng Kỳ cũng nói không cần thi, muốn đi đâu gọi điện thoại để lái xe đưa đón là được rồi.
Chỉ là Bảo Tích thường xuyên ngồi xe Hoàng Kỳ, thấy anh trong dòng xe cộ thành thạo điêu luyện lướt đi, trong lòng hâm mộ, cũng muốn ra vẻ, cho nên đầu năm nay vẫn đi báo danh học lái.
Nhưng cô thật không nghĩ tới, một cái bằng lái xe hơi nho nhỏ, cô lại mất gần một năm mới thi được.
Thời gian đi luyện xe không nhiều là một mặt, nguyên nhân chủ yếu hơn là điều khiển ô tô thật sự là quá làm khó cô.
Chẳng hạn như vượt xe, không quen nhìn trái nhìn phải dòng xe cộ, chỉ muốn tăng tốc thật nhanh đồng thời đánh tay lái làm huấn luyện viên đau tim đến mức phải vỗ ngực.
Khi gặp được đèn đỏ, phản ứng đầu tiên là tranh thủ phanh gấp để kiểm tra thắng xe.
Mà cô lại chỉ thực hiện những thủ thuật này khi có huấn luyện viên ở trên xe, hoặc là Hoàng Kỳ.
Nếu một mình ngồi trong xe mà huấn luyện viên không có ở đấy, cô thấy chỗ ngồi bên phải không có ai, luôn cảm thấy không an toàn, không muốn đi.
Chính vì vậy nên cho tới lúc đi thi, Bảo Tích trải qua không biết bao nhiêu cực khổ mới lấy được bằng lái, huấn luyện viên đã sớm quen rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969054/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.