Một khi quyết định sinh con, không có trói buộc bởi điều kiện bên ngoài. Bảo Tích lại có thêm kiến thức về một mặt khác của Hoàng Kỳ, không giống như lúc trước, thời gian và độ hưng phấn đều đến loại cảm giác khác.
Cô không biết một người đàn ông 32 tuổi sau khi trải qua một ngày dường như không thể chợp mắt giữa ranh giới sống chết, tại sao có thể dư thừa tinh lực như vậy?
Thậm chí số lần nhiều như vậy, cô bắt đầu hoài nghi, người này thật sự chỉ có hứng thú đối với quá trình tạo người. Không đợi đến có thai, Bảo Tíchđã bắt đầu không phục.
Mỗi đêm khi xong việc, cả người Bảo Tích không có sức lực, nhìn chằm chằm trần nhà nói:
-Phải mang thai mười tháng là em, mà anh chỉ cần làm cho bản thân đủ thoảI mái, còn có thể được một đứa con, dựa vào cái gì mà bất công như vậy chứ?
-Hửm?
Hoàng Kỳ rất là nghi ngờ đưa ngón tay mơn trớn trên mặt cô:
-Em không thoải mái?”
Bảo Tích đỏ mặt, lại lần đem vấn đề quay trở về:
-Em có thể còn phải chịu một dao, có lẽ còn phải đi dạo quỷ môn quan một chuyến, như vậy tính ra thật sự quá thiệt thòi cho em.
Bảo Tích nói lời những này thật ra chỉ nhằm chỉ trích hành vi trên giường của Hoàng Kỳ quá dày đặt, nhưng anh lại nghiêm túc mà suy nghĩ lời cô nói.
-Nếu em lo lắng những cái đó, vậy thì chúng ta vẫn là không sinh con tốt hơn.
-Hả?
Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969047/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.