Hoàng Bắc biết được cháu gái mở miệng nói chuyện từ cuộc gọi điện ưường dài cho Bảo Tích lúc đang xử lý công việc ở Châu Âu. Đầu tiên là sắp xếp hành trình về nước, cùng Hạ Lâm mang theo túi lớn túi nhỏ đến thăm cháu gái. Chỉ là họ đến không đúng lúc, khi tới chung cư thì Bí Đỏ đang ngủ.
Hạ Lâm ngồi bên giường con bé thật lâu, cũng không chờ đến khi cháu gái trở dậy, bất đắc dĩ mà đi sắp xếp lại đống quà bà vừa mang về cho cau gái.
Mà Hoàng Bắc sau bữa cơm chiều liền đợi không được đi đến bên nôi, vừa định ghé sát vào ngắm cái mũi nhỏ của cháu gái, thì thấy hai mắt bé mở to. Ông vui mừng quá đỗi, duỗi tay ôm cháu gái ra, con bé lại cuời hi ha gọi “nhội nhội, mèo lười”.
Lão đại của giới kinh doanh thời trang ít nhiều cũng hơn 60 tuổi mới được cháu gọi một tiếng ngọng líu, mắt hớn hở vui mừng, cười ha ha không quản chuyện con bé vừa gọi ông là mèo lười.
Sau đó Bí Đỏ học phân biệt các từ xưng hô thuần thục, còn nói được mấy câu ngắn hoàn chỉnh so với các bạn cùng tuổi.
Nhưng đối với việc dạy cô bé, thái độ của Hoàng Kỳvà Bảo Tích thật ra khá thoải mái và buông lỏng. Phần lớn thời gian để tự bé muốn chơi thế nào thì cứ chơi như vậy, cho đến lúc ba tuổi đã hầầu như không còn gì để dạy thêm cho bé nên bạn nhỏ được cho đi học sớm.
Lần đầu tiên bạn nhỏ rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969038/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.