Edit: Phương
Beta: Miêu Nhi
"Cảm ơn cô! Thật sự cảm ơn cô! Ngay từ đầu tôi bị hận thù che mắt, chỉ muốn Mạc Dao phải trả giá đắt, lại quên mất yêu thương cha mẹ, không nghĩ tới cô chăm sóc bọn họ tốt như vậy, không chỉ phát triển công ty mà còn giúp bọn họ an hưởng tuổi già, không phải đau khổ vì cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh..."
"Không có gì, đây là việc tôi nên làm."
Đưa linh hồn Quý Văn Khanh vào Chuyển Sinh Trì xong, một vầng sáng vàng bao phủ cơ thể Văn Khanh, cảm giác thoải mái đến mức làm cô muốn kêu lên. Đó chính là công đức, mỗi một lần hoàn thành nhiệm vụ đều sẽ nhận được công đức của người uỷ thác. Văn Khanh không biết công đức này có ích lợi gì, nhưng lần nào thu được công đức xong cô cũng vô cùng thoải mái, không còn mệt mỏi, ngay cả linh hồn cũng mạnh hơn rất nhiều.
Bàn tay trống không của Văn Khanh nắm vào rồi lại mở ra, lòng bàn tay có thêm hai cái chìa khoá màu vàng kim, một cái là túi đen khủng bố, một cái là bao lì xì tu chân. Cái đầu là bàn tay vàng mang theo để hoàn thành nhiệm vụ, cái sau là cướp được của Mạc Dao, có điều bây giờ chúng đều thuộc về cô hết rồi. Cô giơ tay ném, hai chiếc chìa khoá hoá thành sao băng bay vào hư không vô tận, cùng với hai cái chiếc khác treo trong không gian đen kịt, toả ra hào quang lấp lánh, giống như những ngôi sao trên bầu trời đêm.
Chỗ này được Văn Khanh đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/86550/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.