Edit: Phương
Beta: Miêu Nhi
Văn Khanh không muốn nhiều lời với cô ta, lập tức rời đi. Diệp Thiên cho rằng cô bị doạ sợ, vội vàng ném mớ bòng bong này ra sau đầu, cùng cô đi về trước, còn an ủi: "Đừng sợ, bọn họ đều bị tôi bắt rồi."
Từ trước đến nay hắn không biết nói lời ngon ngọt, bộ dạng vụng về an ủi người khác khiến Văn Khanh cảm thấy ấm áp cực kì, cô mỉm cười: "Tôi không sao."
Tài xế Tiểu Vương đã báo cảnh sát, cảnh sát đến rất nhanh, giải ba người Từ Cường đi. Đến khi nhìn thấy Mạc Dao, cô ta vội la lên: "Tôi cũng là người bị hại, bọn họ định cưỡng bức tôi!"
Cảnh sát thấy cô ta mặc đồ học sinh, dáng vẻ lại xinh xắn, không hề giống đám người Từ Cường, trong lòng đã có vài phần tin tưởng. Nhưng vẫn đưa cô ta về đồn để lấy lời khai.
"...Em đã cố gắng trốn tránh anh ta, nhưng không ngờ anh ta lại đến chặn cửa nhà em! Em rất sợ, căn bản không biết chuyện gì đã xảy ra, cũng không biết mình đã làm gì, chỉ muốn thoát khỏi anh ta, anh ta bảo em gọi điện, em cũng gọi... Chị cảnh sát, có phải em đã làm sai gì rồi đúng không?"
Sắc mặt Mạc Dao tái nhợt, một nửa là diễn, một nửa là bị doạ, cô ta sợ mình thật sự bị bắt lại. Nói chuyện càng lộn xộn. Mạc Dao vào vai cô gái nhỏ hoảng sợ khi bị người khác hãm hại rất thành công - khiến người ghi chép động lòng trắc ẩn, không nhịn được an ủi một câu: "Em đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/86546/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.