Edit: Như
Beta: Miêu Nhi
Ăn cơm xong, Văn Khanh đeo ba lô đã chuẩn bị, cầm gậy bóng chày bước ra ngoài.
Nơi này là một khu biệt thự mới do đó ở tiểu khu gần như không có người. Ít người, đồng nghĩa với việc ít tang thi, trên đường chỉ có lác đác vài con tang thi đang lang thang không có mục tiêu.
Văn Khanh đạp chiếc xe nhỏ màu vàng chạy ngang qua, cố tình dừng lại quan sát một chút.
Tròng mắt xám trắng mang theo tơ máu, làn da thô cứng, trắng xanh, móng tay dài sắc nhọn, cơ thể khô khốc như mất hết nước, dáng vẻ không khác cương thi là mấy. Nếu cô đoán không nhầm thì bộ dáng tang thi trong các tiểu thuyết cũng giống như thế này.
Văn Khanh thu lại linh khí hộ thể, tang thi nam mặc đồng phục đang đứng bất động ngay trước mặt cô lập tức quay lại, lao về phía cô. Sau khi Văn Khanh né tránh, dùng linh khí bao quanh người lại, ngay tức khắc nó giống như mất đi mục tiêu, mờ mịt chuyển động cái đầu cứng đờ của mình.
Xem ra tang thi không cảm nhận được linh khí. Nghĩ vậy Văn Khanh an tâm, có linh khí "ngăn cách", nếu chúng không động đến cô, cô cũng sẽ không chủ động ra tay xử lí.
Văn Khanh cưỡi xe đạp, chậm rãi nhàn nhã như đang dạo chơi. Hệ thống livestream ngay trước mặt cô vô cùng tận chức tận trách bay theo. Mà ở phía trước màn hình, Alba Lạc rất đau đớn chua xót, tại sao người chơi của hắn lại khác những người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-ban-tay-vang-cua-vai-chinh/2110867/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.