Chương trước
Chương sau
Edit:Lam

Beta: Linh cute 211 + Miêu Nhi

Chuyện cũ khó nói của nữ doanh nhân giàu số một và nam siêu sao bị bàn tán ầm ĩ một thời gian dài ở trên mạng. Lúc đầu thì mọi người vô cùng khiếp sợ, lúc sau thì lại sùng bái, dần dần xuất hiện một vài ý kiến trái chiều. Có người nói Văn Khanh lăng nhăng, có người lại nói đám người Bạc Hà bán mình cầu vinh. Dù sao cũng cách nhau một màn hình, người ta là mặt người hay dạ thú còn chưa biết được, thế nên dạng lời nói nào cũng có. Nhưng tổ PR của Văn Khanh còn chưa ra tay, những lời bàn tán đó đã bị dập xuống, ngay cả gợn sóng cũng không nổi lên.

#Ảnh hậu Tiết Dĩnh tố cáo tiểu hoa đán mới vào showbiz Tô Lạp cướp bạn trai.

#Weibo của MC nổi tiếng nhất quốc nội Tống Vãn thông báo bạn trai ngoại tình với Tô Lạp.

#Ở hộp đêm, Tô Lạp mờ ám với một người đàn ông. Nghi ngờ người đó là tiểu thiên vương Trịnh Ý của giới ca sĩ.

#Ảnh thân mật của Tô Lạp và ảnh đế Kiều Tắc bị tung ra.

#Tô Lạp và sao nam nào đó cùng nhau rời khỏi khách sạn. Mờ ám hẹn hò.

#Tô Lạp "một chân đạp nhiều thuyền". Đa số cô ta đều là người thứ ba xen vào.

................

Biện pháp đơn giản nhất để khiến một tin "hot" biến mất là tạo ra một tin tức càng giật gân hơn! Văn Khanh lên giường với năm nam thần thì đã sao? Vẫn không bằng một Tô Lạp đò đưa cả trăm người!

Dưới sự giúp đỡ của hệ thống, Tô Lạp liên tục công lược nam thần để nhận các phần thưởng tăng thêm kỹ năng diễn xuất. Nói thật, giao dịch này rất có lợi đối với cô. Tiến hành vẫn luôn thuận lợi, tuy rằng có mấy người không công lược thành công nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng tới cô là bao. Không chỉ kỹ năng diễn xuất được nâng cao mà hàng loạt giải thưởng cũng nườm nượp kéo tới. Trong khoảng thời gian ngắn, cô ta đã hoàn toàn trèo lên hàng ngũ "tiểu hoa đán*".

(*"tiểu hoa đán": danh xưng để dành cho những nữ diễn viên trẻ có thành tích xuất sắc trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình.)

Sự nghiệp không ngừng phát triển khiến Tô Lạp vui mừng khôn xiết. Nhưng đến khi chuyện của Văn Khanh bại lộ, cô không khỏi cảm thấy có chút lo lắng. Năm người đàn ông mà cô công lược thất bại đều liên quan tới một người phụ nữ!!! Nếu không phải hệ thống nói rằng mỗi vị diện chỉ có một hệ thống thì cô suýt chút nữa đã nghi ngờ người kia cũng có hệ thống công lược giống cô rồi!

Nhưng dù vậy Tô Lạp cũng không dám lơ là cảnh giác, tâm lý huênh hoang đã tém tém lại. Cô đã cẩn thận an phận hơn, nhưng không ngờ vẫn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Tô Lạp cũng không biết tại sao những chuyện trước đây cô làm đều bị tung ra. Cái gì mà một chân đạp nhiều thuyền? Cướp bạn trai của người ta? Mập mờ với người khác?.... Trên mạng toàn là tiếng mắng chửi vô cùng khó nghe.

"Tôi sống lâu lắm rồi mới thấy có loại "em gái trà xanh*" lòng tham vô đáy một chân đạp nhiều thuyền như này!"

(*em gái trà xanh: (gốc "绿茶婊" aka "trà xanh biểu" aka "green tea bitch") thuật ngữ chỉ bọn mà trong ngoài bất nhất, ngoài giả bộ thuần lương hiền lành trong âm hiểm phóng túng dâm dục giả dối.)

"Trời đất ơi!!! Đây là Tuesday chuyên nghiệp đấy!!! Chuyên chọn đàn ông có vợ để ra tay. Cũng không sợ bị nghiệp quật!!!"

"Dù sao Văn Khanh cũng chia tay rồi mới đến với người khác. Tuy nói ngủ với nhiều nam thần nhưng tôi cũng chỉ dám hô thầm 666! Còn ả Tô Lạp này thì ngược lại, ả thế nhưng lăng nhăng với năm sáu người một lúc!"

"Cô ta mà cũng đòi so sánh với Văn Khanh? Văn Khanh người ta yêu đương đứng đắn. Tuy trùng hợp đều có con của mỗi người nhưng vẫn bình thường chán! Tô Lạp đơn giản chỉ vui chơi qua đường thôi. Đúng là đầu óc có vấn đề mà!"

"Thương các nam thần bị cô ta lừa gạt quá!"

"Thương cái gì? Kẻ thứ ba chỉ có thể đi với đồ đàn ông cặn bã. Tra nam tiện nữ vừa lứa xứng đôi. Tô Lạp cất kỹ vào, đừng có thả ra kẻo làm khổ người khác!"

.........

Tô Lạp cảm thấy mình rất vô tội. Trên thực tế, cô chỉ trêu đùa những người đó chứ không ở bên bọn họ. Dù nhiều người như vậy nhưng ngay cả một người cô còn chưa hẹn hò hẳn thôi thì nói gì đến chuyện làm con giáp thứ 13!!! Nhưng cô lại không thể giải thích những chuyện này. Cộng đồng mạng chỉ tin những gì chính mắt họ nhìn thấy, căn bản chẳng có ai nghe Tô Lạp giải thích. Tuy rằng những nam thần bị công lược đều đồng ý thanh minh giúp cô nhưng điều đó cũng không ngăn được tiếng mắng nhiếc của cộng đồng mạng. Trong đám người theo đuổi cô, tuy có người có quyền thế nhưng cũng không thể dập được chuyện này xuống, giống như là có người đứng ở sau lưng đổ thêm dầu vào lửa vậy.

Tất nhiên những chuyện này cũng không phải là trùng hợp. Dù nhiệm vụ đầu tiên của Văn Khanh là khiến cho fans biết rõ khuôn mặt thật của Tô Lạp... nhưng chuyện này thật sự không phải do cô làm!!!!

Người tạo nên trận cuồng phong này chính là Sơ Nhị. Bé làm vậy bởi vì hai nguyên nhân chính: Một là bé không muốn mẹ phải hứng chịu mọi chuyện. Hai là Tô Lạp quyến rũ ông cha khờ khạo của bé, tuy không thành nhưng khiến bé ghét vô cùng. Vì vậy, bé bèn tận dụng thời cơ, tung tất cả những chuyện ả ta đã làm ra.

Đối với việc này, Văn Khanh chỉ có thể nói với con trai một câu - Làm tốt lắm!

Trong khi Tô Lạp đang sứt đầu mẻ trán vội vàng thanh minh thì Văn Khanh nghĩ cũng đã đến lúc cho các con gặp mặt cha của chúng. Vì thế cô bèn lặng lẽ về nước, gửi thiếp mời đến năm người cha.

Không nói đến suy nghĩ khác nhau giữa những người nhận được thư mời, họ đều đoán già đoán non mục đích của cô. Nhưng dù nói như thế nào cũng không thể không đi nha. Bất kể giải thích rõ ràng chuyện "nhu cầu" năm đó hay chuyện của con cái - tất nhiên đều phải gặp mặt để bàn bạc giải quyết.

Vì vậy, cha dắt theo con. Một nhà mười một người cùng tề tựu một nơi.

Trong phòng hội nghị rộng lớn, Văn Khanh ngồi ở vị trí chính giữa. Đám cha con thì chia ra hai bên, ngồi đối diện nhau giống như đang tổ chức một cuộc họp nghiêm túc, đó là ngoại trừ bầu không khí đang vô cùng xấu hổ này ra...

Văn Khanh nhìn một vòng xung quanh. Thái độ của bọn trẻ vô cùng bình tĩnh, không có một chút khó chịu nào. Thậm chí hai đứa bé nhỏ nhất không biết chuyện gì đang xảy ra cũng chỉ tò mò nhìn người thân xung quanh. Đám cha tưởng như đang ngồi nghiêm chỉnh nhưng thật ra thân thể người nào cũng đang căng thẳng như sắp phải ra trận đánh giặc.

Không khí có chút vi diệu. Văn Khanh khẽ cười một tiếng, cô nói: "Mọi người hồi hộp như thế làm gì? Đã lâu không gặp. Các anh cũng không có chuyện gì muốn nói với tôi ư?"

Vừa dứt lời, năm người đàn ông cùng ngẩng đầu lên nhìn cô. Trong mười con mắt đều là ánh mắt phức tạp.

Nói gì chứ? Nếu cô thật sự muốn cho bọn họ nói thì sao cô không gặp mặt riêng từng người? Năm người cùng tụ tập lại, cho dù muốn nói cái gì cũng khó nói ra miệng. Đây là cố ý không muốn ôn chuyện với bọn họ!

"Được thôi! Nếu các anh không nói gì thì..."

"Đợi đã!" Hứa Trản dựa vào Sơ Nhất là con cả. Hắn ngồi ở vị trí đối diện với Sơ Nhất, cách Văn Khanh gần nhất. Hắn vừa nghe thấy lời của cô nói muốn bỏ qua quá khứ, không biết dây thần kinh nào bị lỗi liền lên tiếng ngắt lời.

Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều hướng về phía hắn. Hứa Trản hỏi cô: "Trước đây, vì sao em lại muốn ra nước ngoài?"

"Quá đau khổ vì thất tình nên muốn thay đổi môi trường khác." Văn Khanh ung dung đáp.

"Em nói dối!" Hứa Trản lập tức phản biện. Hắn choàng đứng dậy nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu em thật sự đau khổ thì sao em lại muốn chia tay với anh chứ?"

Văn Khanh nhướn mày nói: "Anh thật sự muốn tôi nói lại lý do chia tay một lần nữa hả?"

Trong chốc lát, dáng vẻ kiêu ngạo của Hứa Trản bỗng trở nên chán nản. Hắn lúng ta lúng túng nói: "Không... Không..." Hắn không đối phó được người này rồi!

Văn Khanh khẽ mỉm cười. Ánh mắt cô chuyển sang cha của Sơ Nhị - Hạ Tấn Sinh, cô nói: "Còn anh? Anh có muốn nói gì không?"

Hạ Tấn Sinh lắc đầu. Thứ hắn muốn biết chắc gì cô đã nói, có hỏi cũng như không.

Văn Khanh lại chuyển sang Phương Tử Thanh, rồi lại hỏi đến Thẩm Nhược Sơ. Cả hai đều lắc đầu. Cuối cùng, cô đưa ánh mắt về phía cha của Sơ Ngũ - Bạc Hà.

Chưa đợi cô hỏi, Bạc Hà đã chủ động mở miệng hỏi cô: "Hỏi gì cũng được hả?"

Đợi Văn Khanh gật đầu xong, mặt của Bạc Hà tươi cười hỏi cô: "Tôi muốn biết lý do chia tay của bốn người bọn họ."

Hứa Trản, Hạ Tấn Sinh, Phương Tử Thanh và Thẩm Nhược Sơ: "....." ⊙▽⊙

Thật không biết xấu hổ! Bốn người trợn mắt nhìn Bạc Hà. Bạc Hà lại cười không nói nhìn Văn Khanh.

Văn Khanh cười nói: "Xin lỗi! Vấn đề này liên quan đến chuyện riêng tư của cá nhân tôi. Xin lỗi tôi không thể trả lời được!"

"Thực ra em không nói thì tôi cũng có thể đoán được." Bạc Hà quay đầu nói với Sơ Nhất: "Sơ Nhất! Con hãy đưa các em ra ngoài chơi một lát đi. Các cha và mẹ có chuyện phải nói."

Sơ Nhất không trả lời mà nhìn Văn Khanh một chút, đợi cô gật đầu mới đưa các em ra ngoài. Sau khi bọn trẻ đi khỏi đây, Bạc Hà quay về phía bốn người kia nói: "Vừa nãy, tôi nhìn thấy thái độ của Hứa Trản, trong lòng tôi có thể suy đoán được. Có lẽ lý do chia tay của chúng ta đều giống nhau. Tôi là quá mềm. Các cậu thì sao?"

Khi nói chuyện, vẻ mặt của hắn vô cùng ôn hoà. Khuôn mặt mang ý cười, không chút lúng túng. Chỉ riêng sự bình tĩnh này đã thắng bốn người bọn họ rất nhiều.

Bốn người do dự một lúc, cũng không giấu diếm nói:

Hứa Trản: "Nhanh."

Hạ Tấn Sinh: "Nhỏ."

Thẩm Nhược Sơ: "Ngắn."

Phương Tử Thanh: "Kỹ thuật không tốt."

Cho nên, bọn họ thật ra là cùng một series. Chủ đề của series gọi là Anh.Không.Được!

Năm người trao đổi xong, vẻ mặt có chút xấu hổ. Suy cho cùng nguyên nhân bị chia tay này thực sự làm cho người ta nói không lên lời. Tiêu hóa xong những lý do khác người này, hầu như mọi người đều cùng nhau quay đầu nhìn về phía Văn Khanh chờ cô giải thích. Lý do không đáng tin cậy như vậy mới nghe qua có vẻ cực kỳ ngượng ngùng, nhưng cũng khiến người ta phải cân nhắc.

Văn Khanh ngồi ngay ngắn ở phía trên, vững như núi Thái Sơn: "Cho nên tôi nói này! Kỹ thuật gì đó có thể luyện tập. Phần cứng không tốt thì thật sự không có cách chữa đâu."

Phương Tử Thanh chợt nói: "Còn tôi thì sao?"

Hắn là người duy nhất kỹ thuật có vấn đề.

Văn Khanh nhướn mày: "Tình một đêm thôi. Cũng chẳng đến mức chia tay."

Phương Tử Thanh bị nghẹn, hắn không muốn nói nữa!

Tất cả mọi chuyện đều đã rõ ràng. Mặc dù những lý do đó không phải quá mức cặn kẽ nhưng đúng là không có cách nào phản bác lại. Ai bảo người nào đó cứ nhất định phải so sánh bọn họ với tiểu thuyết không đúng sự thật kia chứa?

Bạc Hà hơi mỉm cười nói: "Tôi không quan tâm nguyên nhân do đâu khiến em nói lời chia tay. Con không phải mình em sinh ra. Trên người nó có chảy dòng máu của tôi. Tôi là cha của nó. Tôi có quyền sống với nó. Cho nên, chúng ta kết hôn đi! Tâm tư của con gái tinh tế. Hoàn cảnh gia đình không hoàn chỉnh sẽ ảnh hưởng đến tâm lý phát triển của con. Con trai da dày thịt béo, nuôi thế nào chẳng được."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.