Khi chào hỏi xong, Nguyệt khẽ bấu bấu bấu tay tôi rồi nói thầm:
- Xứng đôi vừa lứa, trai tài gái sắc. Thế ba mẹ mày biết không?
- Biết và ủng hộ.
- Uầy, như ngôn tình ấy nhở?
Ngôn tình cái đầu mày. Tôi cười khẩy trong lòng nhưng vẫn phải gật gù.
Mà quả thực là hot girl, hot boy cấp ba tụ họp có khác, nói chuyện cũng rôm rả hơn hẳn. Tôi rót rượu xong ngòi xuống, rồi đưa tôi chân khẽ chạm vào chân Hải. Thế nhưng anh liền rụt lại. Mẹ kiếp, lúc không có Nguyệt thì anh tìm đến tôi, giờ nó về lại coi như cỏ rác. Nguyệt kể dự án nó mới thành công tốt đẹp, tôi nghe xong càng thấy uất ức khó chịu. Hải lâu lâu lại gắp thức ăn cho nó, không hề để ý một chút nào tới cảm nhận của tôi.
Tôi cảm thấy trái tim như có ai bóp nghẹn. Rốt cuộc những ngày qua anh ta đối với tôi là gì? Buổi sáng rõ ràng còn vì ghen tức với Phong mới có ánh mắt ấy, giờ đã phủi như hạt bụi trong không trung.
Tôi cũng không hiểu vì sao chỉ cần có sự xuất hiện của Nguyệt tôi lại trở nên lu mờ như vậy. Sự khó chịu khiến tôi ăn cơm cũng không còn cảm thấy ngon miệng.
Đến khi ăn xong, dọn dẹp xong tôi thấy Hải thay quần áo đi trực. Tôi để mặc Phong dọn dẹp lấy cớ ra ngoài rồi bắt taxi đến bệnh viện trước chờ Hải. Chờ một lúc lâu mới thấy xe của Hải đến. Tôi đứng chặn lại, anh thấy vậy thì mở cửa kính cau mày nói:
- Em làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-chong-ban-than/97315/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.