Một buổi tối cuối thứ bảy đang nằm bất chợt có tiếng gọi của của Nguyệt. Tôi mở cửa ra ngạc nhiên hỏi:
- Giờ này sang đây làm gì? Anh Hải đi trực à?
- Ừ! Đi rồi.
Nhìn mặt nó hằm hằm, tôi đoán chắc vợ chồng nó hình như cơm chẳng lành canh chẳng ngọt. Nó bước vào ngồi phịch xuống ghế uống liền mấy cốc nước. Tôi thấy vậy thì hỏi:
- Sao? Có chuyện gì nói đi chứ tao biết có vấn đề rồi đấy.
Nó thở dài, mắt đỏ hoe đáp:
- Vừa cãi nhau với ông Hải. Tao ức quá đi mất.
- Có chuyện gì?
- Nhiều chuyện lắm, mấy cái chuyện sinh con rồi đến chuyện công việc của tao. Nhưng mấy chuyện đó không quan trọng, quan điểm của tao với ông ấy khác nhau nên tao cũng không ép ông ấy nghĩ giống tao.
- Lằng nhằng quá, rốt cuộc có chuyện gì nói tao xem nào.
Nguyệt run run sụt sịt kể:
- Thì chẳng là ở viện ông Hải có một đứa mới đến. Nói chung con bé ấy cũng xinh xắn, ngoan ngoãn lễ phép, tao thì cũng không hẹp hòi gì vì mấy lần tao đến viện cũng thấy nó không có vấn đề gì cả. Thế nhưng dạo này tao thấy con bé đó hay nhắn tin cho ông Hải. Tao không quan tâm nhiều chuyện công việc và các mối quan hệ trong công việc của ông ý. Có điều, con bé này nhắn tin kể hết chuyện này đến chuyện kia rồi than vãn chuyện gia đình. Mày xem thế có khó chịu không? Tao mới bảo nếu chuyện công việc anh cứ trả lời, còn chuyện ngoài lề thì anh nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-chong-ban-than/97311/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.