Chiếc xe đi về bệnh viện rồi quẹo nhanh sang một khách sạn cách đó không xa. Tên tài xe quay lại nhìn tôi nói:
- Tiền gửi qua số tài khoản cho em cũng được.
- Biết rồi. Có gì theo dõi nó rồi cập nhận tình hình cho tao.
- Vâng. Thằng Long nó vẫn ở đấy mà chị yên tâm.
Tôi mặc bộ quần áo chống nắng kín mít rồi xách túi quần áo đã chuẩn bị đi thẳng vào nhận phòng. Khi lên đến nơi tôi liền lôi ở đũng quần túi bóng mỏng tanh vẫn đẫm màu đỏ tươi ném vào sọt rác. Vừa ném xong chợt có điện thoại của Hải. Tôi khẽ nhếch mép, để mặc tiếng chuông ngân nga còn mình thì lấy quần áo đi tắm. Cả ngày hôm ấy tôi nằm trong khách sạn xem phim, điện thoại vẫn để chế độ im lặng. Đến tối tôi mới đụng đến, mười lăm cuộc gọi nhỡ của Hải, hơi ít so với tôi nghĩ nhưng không đến nỗi nào. Ba cuộc gọi từ số lạ, và một cuộc gọi của Nguyệt.
Tôi cười nhạt gọi cho thằng Long.
- Em nghe đây bà chị.
- Sao rồi? Tình hình vợ chồng nó thế nào?
- Nội bộ lục đục rối ren lắm chị.
Phải! Đây là điều tôi mong. Thằng Long bắt đầu tường thuật lại cho tôi nghe. Sau khi tôi lên taxi, ở dưới gốc cây chỉ còn hai người. Hải nhìn Nguyệt vẫn chưa dám tin vào sự thật ngay trước mắt liền hỏi:
- Nguyệt, sao em… sao em lại…
- Anh Hải chuyện không phải như anh nghĩ. Nhưng thôi điều đó không quan trọng, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-chong-ban-than/2107237/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.