Dạo gần đây, tần suất bận công việc của Trác Duẫn dâng cao. Nguyên Sở vốn không liên quan, nhưng cũng thường sẽ cùng người đàn ông kiểm tra tài liệu, cả lịch trình. Hiển nhiên, người đàn ông không từ chối, còn để mặc cô xem xét.
Đến khi, nhận thấy một lịch trình bị lãng quên là tấm thiệp mời từ Kiến Mục, Nguyên Sở liền siết chặt lấy rất lâu, rồi dừng lại. Bởi cô biết, đây chính là thứ cô cần xem.
Trác Duẫn nhìn biểu cảm đó, liền lặng lẽ lại gần. Nhìn vào tờ thư, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ. Ôn nhu hôn lên trán cô. Tâm tình cô gái nhỏ, gần đây rất bất an, người đàn ông thật sự nhìn ra điểm đó.
“Em muốn đi sao?”
Nguyên Sở gật đầu ngay lập tức, còn níu tay áo hắn. Dù bản thân biết rằng đây chính là cái bẫy, cả Trác Duẫn cũng thế.
Nhưng Nguyên Sở đã muốn, hiển nhiên là có lý do. Sao hắn có thể chối từ, chỉ cần cô muốn, chỉ cần hắn có thể, hắn đều sẽ cho.
Cứ thế, theo như lịch sắp xếp. Đến giờ, người đàn ông cùng Nguyên Sở đều lên xe. Theo địa điểm rời đi.
Nơi diễn ra trên tấm thư truyền đến, vốn là một địa điểm ngoài vùng ngoại ô và trong rừng. Khi cho xe di chuyển tới, đáy mắt người đàn ông dần lạnh đi, phần nào lờ mờ đoán được ý đồ.
Ở đây, bọn chúng đem Nguyên Sở làm con mồi. Cứ thế đưa hắn tới.
Còn đối với Nguyên Sở, thì Nguyên Như chính là con mồi.
Ngay khi đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-su-me-luyen-doc-nhat/3597243/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.