Trác Duẫn ngồi trong bồn tắm. Tầm mắt đối diện với cô gái nhỏ đang đứng xoay mặt vào tường, trên tay cầm lấy bộ đồ của hắn. Dường như là rất căng thẳng, vừa hay tạo thành hứng thú cho hắn.
Đến khi tắm rửa xong, một thân ướt sũng bước xuống nền gạch phòng tắm. Mái tóc rảo nước, đưa tay liền vuốt ngược lên.
“Lau người.”
Trác Mân như đứng chôn chân. Nghe câu đó mới chầm chậm đặt bộ đồ lên bồn nước. Cầm lấy tấm khăn khô, xoay người bước lại hướng người đàn ông.
Vẫn là một thân không mặc gì.
Cô làm như bộ dạng giả mù, thấy gì cũng mặc kệ. Đưa tay với lên người hắn lau khô. Trên người mình cũng sớm đã lấm tấm mồ hôi từ lâu.
Đến khi xong xuôi, người đàn ông liền cầm tấm khăn vừa lau khô đem quấn quanh hông. Trở ra phòng mà thay đồ. Bổn phận Trác Mân lúc này, lại phải cầm đồ hắn xuống dưới mà giặt giũ.
Kể từ hôm đó, những việc như chăm sóc đối với ông chủ. Người hầu nơi đây liền mặc định do Trác Mân làm.
Những việc như vậy, sớm liền duy trì trong một thời gian dài. Đến mức khiến Trác Mân muốn ngượng cũng chẳng thể, khi mọi thứ dần thành thói quen.
Ba tháng trôi qua trong yên bình, mái tóc ngắn giờ đây đã ngang vai. Thỉnh thoảng, những lúc bưng đồ ăn lên phòng ông chủ. Bàn tay hay đưa nghịch lọn tóc. Kết quả khi ấy, Trác Duẫn đã quay sang gằn giọng ra lệnh.
“Cấm cắt tóc.”
Quả thật, trong đầu Trác Mân có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-su-me-luyen-doc-nhat/3597207/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.