Mạc Trọng Huy muốn mởkhóa cửa nhưng loay hoay mãi vẫn mở không được. Anh đứng ở bên ngoàikhông ngừng gõ cửa: “An Noãn, mau mở cửa, để cho bác sĩ Thẩm thầy xemxem vết thương trên đùi em.”
“An Noãn, nghe lời, mở cửa nhanh.”
Mặc kệ Mạc Trọng Huy ở bên ngoài kêu đến khàn giọng, An Noãn chết sốngkhông mở cửa. Trương Húc kêu người, dùng tới công cụ, mới mở được cánhcửa lớn ra. Thời gian chờ đợi rất dài, Mạc Trọng Huy giờ phút này ngoạitrừ lo lắng tức giận cũng tiêu tan hết. An Noãn tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ, đang ngồi trên giường xử lý vết thương trên đùi mình. Vết thươngvốn đã đóng vảy gần lành hiện tại lại nứt ra, máu cũng đã được rửa sạchsạch sẽ, nhưng nhìn vẫn thấy ghê người.
“An tiểu thư, tôi đến rồi, để tôi giúp cô xử lý vết thương.”
Thẩm Cầm Phong mang theo cái hòm thuốc đến cạnh giường, An Noãn cũng khôngcự tuyệt, an an phận phân ngồi ở trên giường, tùy ý để Thẩm Cầm Phonggiúp cô thoa thuốc.
“An tiểu thư, đừng trách tôi không nhắc nhở cô, vết thương nếu không được xử lý tốt, chắc chắn sẽ lưu lại sẹo rất khó coi.”
Thẩm Cầm Phong nói xong còn liếc mắt nhìn Mạc Trọng Huy. Chỉ thấy mày MạcTrọng Huy nhíu lại. Giúp cô thoa thuốc, Thẩm Cầm Phong còn thật sự nóivới Mạc Trọng Huy: “Mạc tiên sinh, vết thương nếu còn nứt ra, thật sự sẽ để lại sẹo, mấy ngày nay cô gắng đừng cho An tiểu thư xuống giường,cũng không thể nhúng nước, lúc tắm rửa nên đặc biệt chú ý.”
“Tôi đã biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-doc-nhat-vo-nhi-giu-lay/3254146/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.