An Noãn quên mất mình làm sao rời khỏi Thiên Đường lúc đó, mấy ngày lòng cô luôn day dứtkhông yên, cô cũng không nhớ rõ nhát dao kia mình đã đâm có bao nhiêusâu, không biết có nguy hiểm đến tính mạng hay không
Thường TửPhi gần đây lại bận rộn, Hoa Vũ đến tiệm tìm cô cho cô biết phiền toáicủa công ty đã được giải quyết, những hạng mục bị đình lại của tập đoànPhi Vũ cũng hoạt động bình thường trở lại. An Noãn cuối cùng cũng buôngxuống tâm sự nặng trĩu trong lòng.
Có lẻ là do sợ hãi, An Noãnsinh bệnh, sốt đến 39.5 độ. Hôm nay, sau khi tan ca về nhà, cô thấytrong người không thoải mái, cái gì cũng không muốn làm, leo lên giườngngủ.
Ngủ được một giấc cô cảm thấy khó chịu, cô gọi điện choThường Tử Phi. Điện thoại được kết nối, đầu dây bên kia là giọng phụ nữ. An Noãn giật mình, nhìn lại màn hình di động, xác định không gọi saisố, cô mới mở miệng: "Xin chào, tôi muốn tìm Thường Tử Phi."
"Tử Phi đang ở toilet, khi nào anh ấy ra tôi sẽ nói gọi lại cho cô."
An Noãn không nói gì, gác điện thoại, mơ màng rơi vào giấc ngủ.
--
Thường Tử Phi trong toilet ra, nhìn thời gian cũng không còn sớm, nên hỏi: "An xong chưa, anh đưa em về."
Giang Thiến Nhu chu chu miệng, gắt giọng: "Em còn chưa ăn no, còn muốn ăn thêm."
Thấy Thường Tử Phi nhíu mày, cô cười nói: "Anh sẽ không nhỏ mọn như vậy chứ, hẹn em đi ăn cơm, cũng không cho em ăn no."
Thường Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-doc-nhat-vo-nhi-giu-lay/3254121/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.