An Noãn đang ngủbị tiếng đập cửa làm thức, cô lấy di dộng ra nhìn, mới 3g sáng. La HiểuYến có chìa khóa nhà, không có chuyện đêm về gõ cửa.
Nghĩ đếnđây, An Noãn sợ đến mức chui vào chăn, lúc này tiếng di động vang lên,nhìn màn hình thấy ba chữ Thường Tử Phi, cô như tìm được người cứu mạng, lập tức nghe điện thoại, giọng nghẹn ngào nói: "Có người gõ cửa, em sợquá."
Đầu dây bên kia thế lại có tiếng cười: "Nha đầu ngốc, mở cửa, là anh."
Chạy xuống mở cửa, người đứng bê ngoài quả nhiên là Thường Tử Phi.
Cô đang muốn mở miệng mắng to, Thường Tử Phi đột nhiên ôm chặt lấy cô, hung hăng hôn cô.
An Noãn dùng sức giẫy dụa, nhưng anh ôm rất chặt. Từ khi đồng ý ở bêncạnh anh, bình thường Thường Tử Phi chỉ hôn trán, hai má cô, giống nhưgiờ thân mật như vậy thật là lần đầu tiên.
Thường Tử Phi hôn xong lưu luyến rồi môi An Noãn, lúc này hai má cô hồng lên.
"Thật ngốc, nếu không phải anh, em nghĩ là ai."
An Noãn nắm tay thành quyền đặt trước ngực anh mắng: "Khuya như vậy sao lại tới đây, làm em sợ muốn chết."
Thường Tử Phi lại đem cô kéo vào trong lòng, giọng từ tính thì thầm:"Anh vừa xuống máy bay, nghĩ đến đợi đến sáng mới kiếm em, nhưng đợiđược hai tiếng, thật sự không thể khống chế được. Bảo bối, anh thật sựrất nhớ em."
Bên ngoài trời rất lạnh, Thường Tử Phi lại như mộtdòng nước ấm chảy qua lòng cô. Bên cạnh có một người yêu mình như vậy,thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-yeu-doc-nhat-vo-nhi-giu-lay/3254088/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.