Chuyển ngữ: Mic 
Mặt trời ngày thu cũng không gắt, rọi xuống trên người mang đến một cảm giác ấm áp. 
Ân Chi Dao ngồi trên ghế đá chiếc bàn tròn nhỏ trong vườn học thuộc lòng, thỉnh thoảng ngước lên, len lén nhìn trộm thiếu niên. 
Anh mặc áo hoodie màu đen, làn da càng trở nên trắng hơn dưới ánh mặt trời. Khi bất động, khí chất trong trẻo lạnh lùng, còn khi vận động thì toàn thân năng nổ rực rỡ. 
Vườn không lớn, anh cũng không thi triển hết kỹ thuật, nhẹ nhàng trượt ván, xoay người, nhảy lấy đà, ván trượt thỉnh thoảng còn phát ra âm thanh “xạch xạch”. 
Để ý thấy cô nhóc nhìn trộm mình, Trình Vọng cất giọng hỏi: “Anh làm phiền em học à?” 
Ân Chi Dao liên tục lắc đầu, hỏi lại: “Vì sao trong nhà không cho anh chơi trượt ván?” 
“Đầu óc không nên dùng cho những việc như thế.” 
“Vậy đầu óc anh nên đặt ở đâu chứ?” 
Trình Vọng nghiêng đầu nhìn ngôi nhà vắng vẻ của mình, né tránh vấn đề này, chỉ nói: “Học đó.” 
Ân Chi Dao lộ vẻ nghi hoặc: “Nhưng thành tích anh rất tốt mà.” 
“Vẫn chưa đủ giỏi.” 
“Vậy mà còn chưa đủ giỏi nữa hả, anh chắc chắn có thể đậu vào trường đại học danh tiếng, còn có thể vượt điểm chuẩn rất rất nhiều đó.” Ân Chi Dao ngưỡng mộ cảm thán: “Thế còn chưa giỏi thì phải thế nào mới được chứ?” 
“Không chỉ là tri thức trong sách.” Trình Vọng xách ván trượt, đi tới ngồi xuống ghế đá trước mặt cô: “Còn có nội dung ở rất nhiều phương diện.” 
Ân Chi Dao nhìn mồ hôi bết trên tóc anh, vì thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-vong/226867/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.