Chuyển ngữ: Mic
Gió sớm ban mai lướt qua mặt, tựa như lông vũ, thoải mái dễ chịu.
Ân Chi Dao nhìn bóng lưng cao gầy rắn chắc của thiếu niên.
Vai anh rất rộng, bờ vai cong, eo thon gọn, thoạt nhìn có cảm giác rất mạnh mẽ.
Không biết nếu ôm thì sẽ thế nào nhỉ.
Chờ chút.
Xì!
Nghĩ cái gì thế hở!
Lúc xe đạp chạy tới vạch đường giảm tốc, xóc lên xóc xuống một lúc, Ân Chi Dao theo bản năng níu góc áo anh.
Nhìn anh không chút phản ứng, thế nên Ân Chi Dao níu càng chặt.
Một chút tiếp xúc nho nhỏ gần như bằng không thế này cũng khiến trái tim Ân Chi Dao nảy lên một tia cảm giác thật kỳ diệu.
Càng gần đến trường, học sinh trên đường cũng bắt đầu dần đông hơn.
Ân Chi Dao bảo Trình Vọng: “Anh thả tôi xuống đây đi.”
“Vẫn chưa tới.”
“Đông người.” Ân Chi Giao nhỏ giọng: “Bạn học sẽ bàn tán.”
Trình Vọng bật cười: “Sợ người ta nói anh là bạn trai em à?”
Cô cắn môi: “Ngài đây nghĩ nhiều rồi.”
“Hả?”
“Tôi không muốn ngài đây thanh xuân phơi phới lại bị hiểu lầm thành papa.”
“………”
Trình Vọng đạp thắng, để cô gái nhỏ xuống xe, đưa cặp sách trong giỏ xe cho cô, đồng thời hai tay cũng nhéo da thịt mềm mại bên má cô gái nhỏ, nghiến răng nói: “Học kỳ mới biểu hiện tốt một chút, bé-con-ngoan.”
Ân Chi Dao giãy ra, xoay người chạy trốn, vừa chạy vừa xoa xoa hai má bị anh nhéo đau.
Rất nhanh, bóng dáng thiếu niên cưỡi trên chiếc xe đạp đã xẹt qua bên cạnh cô, mang theo cơn gió mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-vong/226858/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.