Chuyển ngữ: Mic 
Ngày mẹ Ân Chi Dao  đón cô về từ khu chung cư xập xệ, ngoài trời mưa rất to. 
Phố phường chìm trong màn mưa, nhưng mặc kệ nước mưa cọ rửa thế nào, dường như cũng không thể tẩy sạch được vi khuẩn của sự khó khèo trú trong hang cùng ngõ hẻm. 
Ân Chi Dao thò đầu ra ngoài cửa sổ, không ngừng ngoái lại. 
Trong cơn mưa như trút, cô thấy bóng dáng Tạ Uyên đang điên cuồng chạy theo. 
Anh đuổi theo xe con cả trăm mét, mãi tới khi xe phóng lên cầu vượt cao tốc. 
Anh đứng trong mưa, hai tay chống gối, há miệng thở hồng hộc. Nước mưa dọc theo hàng mày thẳng tắp của anh, tí tách tí tách rơi xuống. 
Mãi đến khi bóng anh hoàn toàn mất hút ở cuối con phố, Ân Chi Dao cảm thấy dường như nước mưa mơ hồ đọng trong mắt mình. 
Mẹ cô, Tô Văn Nhuế bảo Ân Chi Dao đóng cửa, nghiêm khắc trách: “Rất nguy hiểm, đừng có thò đầu ra ngoài cửa sổ!” 
Ân Chi Dao mím môi, buồn bã không lên tiếng. 
…….. 
Từ khi còn rất nhỏ, ba mẹ cô đã ly hôn. 
Ân Chi Dao vẫn luôn sống cùng ba. Với cô mà nói, thân phận “mẹ” này, vừa lạ lùng vừa xa cách. 
Hồi bé, hàng xóm thường xuyên lấy cô ra giễu cợt, nói mẹ không thích cô, không cần cô; mẹ gả cho người có tiền, không cần cô; mẹ có em bé mới, không cần cô. 
Bất luận là loại suy đoán nào đi nữa, tóm lại đều là kết quả “không cần cô”. 
Ân Chi Dao cũng vì vậy, từng núp trong chăn khóc thầm. 
Cô trải qua cuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-vong/226853/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.