Chuyển ngữ: Mic
Sáng sớm tỉnh dậy, Trình Vọng thấy có chút đau đầu.
Anh ngồi dậy nhìn quanh, phát hiện quần áo được đặt ngay ngắn trên tủ. Đưa tay cầm lên, anh nhận ra ngay đây chắc chắn không phải kiểu gấp quần áo mà mình có thể tự xếp được.
Anh cúi đầu nhìn áo ngủ, ánh mắt di chuyển xuống dưới, lại nhìn quần dài…
Đệch.
Bầu trời cuối tuần trong xanh không một gợn mây, ánh mặt trời rực rỡ khắp nơi.
Trong vườn hoa, Kiều Chính Dương ôm quả bóng rổ, đang luyện cách tung người giữ bóng, thấy Trình Vọng từ trong nhà đi ra thì gào lên: “Vọng ca, đánh bóng đi.”
“Đau đầu.” Trình Vọng qua loa đáp: “Không muốn đi.”
“Cậu sao thế, mặt sưng như vậy?”
“Đêm qua uống hơi say.”
“Không phải chứ, coi mắt mà cũng uống say cho được.”
“Không phải coi mắt.” Trình Vọng nhìn gương mặt mình phản chiếu trong kính cửa sổ, lơ đễnh hỏi: “Hôm qua cậu đưa mình vào nhà?”
Kiều Chính Dương ngưng di chuyển bóng, ngạc nhiên trả lời: “Mấy giờ cậu về mình còn không biết.”
Lúc này, Ân Chi Dao từ trong nhà đi ra.
Cô mặc chiếc áo khoác ngắn không tay màu hồng nhạt, sau lưng là chiếc mũ to trông hơi giống style phù thủy, trong tay cầm chai nước, ngồi xổm xuống chăm sóc cây sen đá cô trồng.
Dưới ánh mặt trời, làn da cô mềm mại đến độ dường như có thể bóp ra nước.
Trông thấy cô, khóe môi Trình Vọng không khỏi nhếch lên: “Tiểu quỷ, chào buổi sáng.”
“Anh, mặt anh sưng dữ lắm đó.” Ân Chi Dao liếc nhìn Trình Vọng: “Cứ như bị người ta nện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-vong/1059965/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.