Câu chuyện hôm nay tôi muốn kể cho mọi người nghe là một câu chuyện khó nói. Trước khi bắt đầu câu chuyện tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ bị mọi người khinh bỉ, thậm chí chửi mắng. Anh T, anh có thể phát những tấm ảnh này cho mọi người.
Đúng vậy, mọi người đều nhìn thấy, đây là một tấm ảnh bị chụp trộm. Người trong tấm ảnh chính là tôi – đang “tự sướng.”
Xin lỗi, em Q, đã để em phải xem một cảnh tầm thường, nhưng điều mà tôi buộc phải nói với mọi người là, đồ lót trong tay tôi đây chính là của con gái tôi.
Ha ha, tôi biết mọi người rất ngạc nhiên, có lẽ mọi người đang chửi thầm tôi, chửi tôi là kẻ súc sinh không bằng loài cầm thú. Tôi biết tôi là một kẻ súc sinh, nhưng xin mọi người hãy tin tôi, từ trước tới nay tôi chưa từng đụng đến một ngón tay của con gái tôi, sự việc tồi tệ nhất chính là ở tấm ảnh này.
Anh K run rẩy cầm chén nước trà lên nhưng rồi lại làm đổ cả nửa chén lên người. Cô Q vội vàng đưa cho anh một tập giấy ăn.
Cảm ơn em, Q. Tôi khá hơn rồi, không, anh T, tôi hoàn toàn có thể nói tiếp, hãy tin tôi.
Cũng giống như tất cả mọi người, nguyên nhân tôi bị khinh rẻ thế này là bắt nguồn từ một cuộc gặp gỡ. Nói cụ thể đó là một câu chuyện xảy ra từ mười chín năm trước.
Hồi đó tôi 15 tuổi, là một học sinh lớp 7 vô cùng ngây ngô, hàng ngày chỉ biết vùi đầu học tập. Tôi biết, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-vong-phi-nhan-tinh/134449/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.