Trầm mặc một hồi, Dương Phỉ chậm rãi mở miệng.
“…Phong Dao, tôi có từng nói qua, cậu nhìn thì thông minh, kỳ thật là một tên ngốc không?”
“Phỉ, tớ nói như vậy là nói thật, cậu không cảm động còn chưa tính, lại còn nói tớ ngu ngốc?”
Dương Phỉ bĩu môi nói: “Cậu vốn chính là đồ ngốc, đại ngu ngốc hàng thật giá thật, bằng không ai cũng không thích, sao lại cố tình đi thích tôi?”
Bạch Phong Dao bất đắc dĩ cười nói: “Được được được, tớ đây coi như là một đại ngu ngốc hàng thật giá thật được chưa- ”
Chưa nói xong, người đối diện lại hôn lên, vài giây sau mới buông ra.
Dương Phỉ thoả mãn liếm liếm môi, lộ ra nụ cười đỉnh đạc, nói: “Ừm, cảm giác cũng không tồi.”
Bạch Phong Dao vuốt cánh môi còn lưu lại hơi thở của Dương Phỉ, cười khổ nói: “Phỉ, lần này cậu sẽ không muốn đánh tớ một quyền nữa đi?”
Dương Phỉ chậc chậc hai tiếng, một bộ biểu tình không có gì lạ: “Vừa rồi đánh cậu trước, là lo lắng tôi không thể thích ứng, tôi đây không phải chịu thiệt sao? Cho nên đương nhiên phải đánh một cái, cân bằng tâm lý một chút cũng đúng thôi! Nếu cảm thấy không tệ, đương nhiên sẽ không đánh cậu.” Nói được phi thường đúng lý hợp tình.
“Tớ đây có phải nên cám ơn cậu cảm thấy không tệ, không đánh tớ?”
Dương Phỉ huy phất tay, nói: “Không cần khách khí.”
“…”
Không nhìn nụ cười phức tạp của Bạch Phong Dao, Dương Phỉ chống tay vào bồn tắm bên cạnh đứng dậy, lấy chân đá đá bả vai Bạch Phong Dao.
“Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thu/139947/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.