Nghĩ đến đây, lòng tôi run lên, cố gắng kiềm chặt ý thức. Mỹ nhân cương thi còn đang quỳ trên mặt đất, cánh tay phải máu thịt mơ hồ, ẩn ẩn tràn ra hơi thở hủ bại từ cái răng không đồng đều trong miệng, trộn lẫn với vài tiếng nức nở. Tôi thấy nàng có vẻ đang khóc, không biết tiến đến an ủi thế nào, chỉ đành đứng sau bình men sứ im lặng hồi lâu, thế nhưng trong tâm lại không hề sinh ra chút áy náy.
Cương thi Vương gia quả nhiên như lời đồn, hỉ nộ vô thường. Không biết khi y tỉnh lại vào sáng mai, có trừng phạt người bạn đi nghe lén này hay không.
Vì thế tôi mang tâm tình phức tạp quay về phòng ngủ. Nơi này tuy là âm phủ, nhưng cách bố trí thập phần ấm áp, nếu không có ý chí kiên định, rất có khả năng sẽ bị cảm giác thoải mái này mài mòn cảnh giác, một ngày nào đó sẽ trở thành một người hủ bại, thẳng đến khi hoàn toàn bị cương thi Vương Gia độc chiếm.
Tôi không biết tột cùng đến khi nào mới tìm được tung tích thằng bạn học… Làm thế nào để thoát khỏi khỏi cái nơi âm trầm này, trở lại cuộc sống nhân gian tôi hằng mong đợi.
Tạm thời nén tâm tư đau khổ, tôi khép hai mắt lại; Khi tỉnh dậy, Tiết Vân quả nhiên ngủ bên cạnh tôi.
Y coi như không nhận ra sự dị thường của tôi, hay nên nói là, không thèm truy cứu hành động nhìn trộm của tôi. Y rõ ràng biết bản thân mình đã hiệnmột mặt thô bạo và tối tăm trước mặt tôi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-vuong-gia/8054/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.