Động tiên ở đồng hoang có một cái đầm sâu, trên đỉnh đầm có thế trông thấy trăng vàng. 
Ánh trăng chiếu vào đầm nước gợn sóng lăn tăn, cũng chiếu vào bên bờ, chiếu lên bộ xương trắng của ta. 
Ngắn ngủi ba mươi năm ta đã tu thành không hóa cốt. 
Dùng nguyệt lượng âm khí làm thức ăn, cùng đồng thọ đồng sinh với mặt trăng. 
Nhưng ta lại cô đơn đến như vậy. 
Một mình ghé vào bên bờ hồ, ngẩng đầu nhìn mặt trăng ta lại nhớ đến hồ ly tỷ tỷ của ta. 
Sau đó tinh thần chán nản, nhắm mắt muốn ngủ thật lâu. 
Ngoài trừ động tiên ở nơi này, ta chẳng dám đi đâu, chỉ sợ vừa ra tới sẽ có một cột thiên lôi đánh xuống tan tác hồn phách. 
Mãi cho đến một ngày nào đó, có một con hồ ly lông đỏ đi vào trong động, lắc mình biến hóa thành một công tử văn nhã trong bộ y phục đỏ tươi, mặt mày thon dài. 
Hắn giống như hồ ly tỷ tỷ, có một khuôn mặt nhỏ chừng bàn tay, cặp mắt đào hoa sóng sáng ánh nước. 
Lòng ta đang nghi ngờ không biết hắn là ai, muốn tóm hắn lại thì hồ ly tinh đã cười ha ha lên tiếng--- 
"Niên Niên, lâu rồi không gặp, bây giờ ta có tên mới rồi, gọi là Xích Nguyên." 
Giọng nói tuy là âm điệu của nam tử, nhưng ta vẫn kịp phản ứng: "Hồ ly tỷ tỷ?" 
"Là ta, bây giờ ta là thân nam nhi, em có thể gọi tên của ta, cũng có thể gọi ta là ca ca." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-nien-nien/2980281/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.