“Soviet! Nhanh! Nhân lúc này chúng ta mau bỏ trốn đi!”
Lâm Cô đang trong trạng thái hôn mê đột nhiên tỉnh lại, nắm chặt lấy tay Soviet, đứng thẳng dậy không nói hai lời liền kéo Soviet chạy về hướng ngược lại.
“Ngươi không phải đang bất tỉnh sao? Tại sao lại tỉnh rồi?”
Lâm Cô thoạt nhìn không giống như người mới hôn mê tỉnh dậy. Bị y lôi kéo chạy về trước, Lâm Cô thuận miệng hỏi một câu.
Chạy chạy chạy. Lâm CÔ đột nhiên dừng lại, sau đó khom người như nhặt lấy đồ vật gì. Lâm Cô quay đầu nhìn Soviet một cái, trong mắt tràn đầy hưng phấn nói:
“Hiện tại không nói chuyện này. Sư phụ ta đã kéo hai tên kia đi rồi. Chúng ta thừa dịp này nhanh chóng chạy đi!”
“Làm sao vậy?”
Soviet vốn không nghĩ gì, nhưng vì giết thời gian, mà nhịn không được nhìn Lâm Cô hỏi thăm môt chút.
“Không có gì. Vừa nãy lúc bị Mị Thi xách lên vai, sư phụ có ra ám hiệu cho ta, ta còn nghĩ mình có khi nhìn lầm rồi, ai ngờ đến đây lại thấy đúng là có đồ vật. Soviet, sư phụ đã cho ta thứ này, ta đảm bảo với ngươi nhất định hai ngày sau chúng ta sẽ ra khỏi cánh rừng này. Lại được nhìn thấy con ngươi rồi a! Nếu như ngươi đồng ý, ta có thể dẫn ngươi đi tham quan quan đạo nha. Ngươi không muốn cũng không sao, ta sẽ tìm nơi đông đúc cho ngươi ở lại”
Lâm Cô hấp tấp nói, nói đến đoạn muốn dẫn người đi tham quan quan đạo, mất bất giác đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-gia-toc-trung-duy-nhat-nhan-loai/3253216/chuong-44-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.