Nhiệt độ từ bàn tay nắm lấy cánh tay mình truyền tới mang chút ấm áp, tuy rằng chưa đủ để ôn hoàn được hết nhiệt độ thân thể của vị đội mũ, nhưng cũng khiến Soviet thoải mái được một chút.
Vị đội mũ vẫn là mặt không đổi sắc, nhưng bên trong đã rối thành một đoàn. Đột nhiên tiến triển thành một loại cảm giác mới lạ mà y chưa hề biết đến, khiến y mặc dù thấy mới mẻ, nhưng cũng rất hài lòng, tất nhiên, loại tâm tình nào đó không đến mức phải san sẻ cùng với những tộc nhân khác.
Nếu sủng vật của y đã đáp lời như vậy, hơn nữa ở bên ngoài dạo chơi cũng đã lâu, y cũng không rề rà nữa, trực tiếp nói:
“Các tộc nhân! Đi!”
Y vừa nói xong, thậm chí không để ý đến đằng sau, liền trực tiếp đi thẳng về phía trước.
Vùng rừng rậm này chỉ là ngoại vi sào huyệt của Mị Thi tộc, nói là đã đến sào huyệt, nhưng thực tế còn đến khoảng trăm mét nữa. Nhưng đối với bọn họ mà nói, khoảng cánh ấy tính là bao, dù cho lúc này là y nắm tay Soviet dắt đi, nhiều lắm cũng vài phút nữa là đã xuyên qua được khu rừng.
Mười phút sau.
Đến một mảnh đất trống bằng phẳng, bốn phía đều là núi cao, tựa như thung lũng không có bất cứ thứ gì phòng thủ, vị đội mũ liền dừng lại. Y nhìn bình địa một lát, rồi mở miệng phân phó.
“Không sao rồi, liền tự mình hồi ổ!”
“Rõ!”
Mị Thi tộc nhân đáp một tiếng, đồng loạt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-gia-toc-trung-duy-nhat-nhan-loai/3253202/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.