Bất quá, lần này Soviet đoán thật đúng. Đánh đánh đấm đấm gì đó, chỉ như là muỗi chích, so với da dày thịt dày của tên gia hỏa đội mũ kia, một con muỗi bé tẹo chích lấy thì đã thấm thía gì?
Đương nhiên lúc đó Soviet cũng chẳng biết, chỉ là về sau xác thực không có gì nguy hiểm, miệng lưỡi bắt đầu cuồng lên – tuy rằng bản thân hắn cũng không chắc vị đội mũ có thể hiểu được bao nhiêu – nhưng vẫn là cứ liến thoắng “Cái kia, từ hôm qua đến giờ, ngươi đã lâu rồi chưa có ăn cơm, hiện tại chắc cũng đã đói bụng rồi, không phải chúng ta nên đi ăn cái gì sao?”. Lúc nói đến “ăn cơm”, một tay khum khum lại như hình cái bát, một tay bới bới lên miệng giả như xới cơm ăn. Lúc nói đến chuyện “đói bụng”, thì xoa xoa bụng vài cái, rồi làm ra biểu tình nhăn nó trên mặt. Sau khi làm xong một loạt động tác, Soviet bắt đầu thiết tha mong chờ vị đội mũ hiểu ra, trong mắt không tự chủ được mà lộ rõ ước ao, nhắc đến ăn cơm, liền nghĩ đến nào cơm nào cá, thật là tưởng niệm.
“Hou?” – Vị đội mũ rống lên một tiếng. Soviet cho là y nghe không hiểu liền muốn làm lại một lần nữa, nhưng lúc bắt đầu manh động, lại phát hiện vị đội mũ “hou hou” rống lên mấy tiếng nữa, vừa rống vừa lặp lại y hệt mấy động tác của Soviet, lặp lại xong, lại nặng nề rống lên một tiếng, sau đó nghiêm nghị nhìn hắn.
“Đúng đúng đúng! Là vậy là vậy a!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-gia-toc-trung-duy-nhat-nhan-loai/3253183/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.