Độc Lục Nhãn mau chóng đỡ người chiến hữu của mình dậy và không quên hỏi thăm hắn vài lời: 
- Này! Ngươi không sao đó chứ, gì mà yếu như sên vậy. 
Đại Tùng vừa than đau vừa quát vào mặt Độc Lục Nhãn: 
- Ây da! Ê mông quá…hừ… ngươi có giỏi thì ra mà đánh hắn ta kia kìa, bộ tưởng hắn là con nít hay sao mà đánh không đau, đừng quên rằng đạo thuật của thằng đạo sĩ thúi ấy không phải thuộc dạng tép riu như những tên đạo sĩ bên tàu khựa mà ngươi từng đánh đâu. 
- Thôi được rồi! Tên đạo sĩ này cứ để ta lo, còn mi chỉ việc dọn dẹp hai đứa còn lại là được. 
Vừa dứt lời Độc Lục Nhãn vênh váo từ từ tiến về phía Đình Long, đôi tay chìa ra những móng vuốt sắt nhọn, cái lưỡi của hắn đôi khi lại cứ liếm qua liếm lại hai cái răng nanh trong chẳng khác gì một tên biến thái cả. Đi được một đoạn thì Đại Tùng vội kêu Độc Lục Nhãn trở lại và nói: 
- Trước khi ngươi qua bên chỗ của hắn ta thì tốt nhất là ngươi nên dùng thêm thứ này! 
Vừa nói Đại Tùng xòe bàn tay của Độc Lục Nhãn ra và đặt vào lòng bàn tay hắn một viên đá màu trắng nhưng khi vừa chạm vào người Độc Lục Nhãn thì ngay lập tức viên đá biến thành màu xanh lục và phát ra thứ năng lượng kỳ lạ mà ngay khi đó Độc Lục Nhãn cũng cảm nhận được. 
- Đây chính là Ngũ Hành Thạch, loại linh thạch chứa sức mạnh của thuộc tính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-thi-di-truyen/3276709/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.