"Thanh Thanh, cô ta không đáng để em đối xử tốt như vậy"
Thanh âm nhàn nhạt của Phong Cảnh Châu vang lên, hắn gắp một miếng thịt cá đặt vào bát của Vân Thanh Thanh, giọng điệu ôn nhu mềm mại phảng phất như có dòng nước chảy qua:
"Cá đã gỡ xương rồi, em yên tâm ăn đi"
Vân Thanh Thanh cong khóe môi, nở nụ cười hạnh phúc:
" Anh Cảnh Châu thật tốt, thật hâm mộ chị em khi có một người chồng tốt như vậy..."
Ánh mắt Phong Cảnh Châu nhìn về phía Vân Thanh Thanh:
"Thanh Thanh, chỉ có em mới xứng đáng để anh làm vậy"
Lời nói của Phong Cảnh Châu tựa như có một bàn tay đang bóp lấy cổ Vân Hoàn làm cô hít thở không thông, hô hấp khó khăn.
Đúng vậy, hắn từ trước đến nay chưa bao giờ che giấu sự khinh thường của mình đối với cô. Người vợ trên danh nghĩa này của hắn căn bản không đáng để hắn bận tâm tới.
Vân Hoàn đột nhiên đứng thẳng dậy khiến chiếc ghế phát ra tiếng động lớn.
Tất cả ánh mắt đều dừng ở trên người cô.
"Chị, có chuyện gì vậy?"
Vân Thanh Thanh ra vẻ hoảng sợ mà kéo cánh tay của Phong Cảnh Châu, trên khuôn mặt tràn đầy sợ hãi, mà ánh mắt kia lại mang theo tia đắc ý cùng khiêu khích.
Ba mẹ nhìn cô, ánh mắt họ hiện lên sự cảnh cáo cùng trách cứ:
"Không ngoan ngoãn ăn cơm, đứng lên làm loạn cái gì?"
Mà chồng của cô, ánh mắt đảo qua người cô, mang theo tia lạnh nhạt và thờ ơ:
"Vân Hoàn, cô tốt nhất nên thành thật một chút"
Vân Hoàn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-the-sung-hon-ba-xa-dai-nhan-dung-hong-tron/251742/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.