Cố Duệ Vi theo mẹ tham gia hết lễ hội âm nhạc xong thì vẫn còn chìm đắm trong bầu không khí đó không thoát ra được.
Trong tay cậu đang cầm cây gậy huỳnh quang màu tím hồng, bàn tay nhỏ trắng nõn vẫn đang không ngừng vung vẩy, trong miệng cũng ngâm nga bài hát mà vừa rồi Cố Phán đã hát trên sân khấu.
Hai mẹ con lúc này ngồi trên xe bảo mẫu ở hàng ghế sau. Các thành viên ban nhạc ngồi đối diện bọn họ, Tiểu Lạo đang ngồi quay về phía Cố Duệ Vi, nhìn thấy cậu bé như vậy, nhịn không được cười tủm tỉm trêu cậu.
"Tiểu Vi Vi này, giờ cháu vui vẻ, vậy chờ lát nữa về nhà có sợ không hả?"
Sau khi nghe thấy lời Tiểu Lạo, bàn tay nhỏ bé hoạt bát của Cố Duệ Vi chợt ngừng lại.
Khuôn mặt nhỏ mũm mĩm cũng từ từ nhăn thành cái bánh bao, xoay người về phía Cố Phán, nháy mắt hai cái.
"Mẹ ơi, cha và anh trai có khi nào lại như lần trước không? Quay về sẽ phạt chúng ta uống hai cốc sữa bò?"
Cố Duệ Vi nghĩ đến hình phạt lần trước thì lập tức khó chịu muốn khóc. Tuy anh trai vẫn luôn nói con trai không dễ rơi lệ, thế nhưng là cậu đã hỏi qua cô giáo ở nhà trẻ rồi, hiện giờ cậu vẫn chỉ là một đứa bé, có thể khóc đấy.
Cố Phán vốn vẫn luôn gửi Wechat với Đổng Thiện Thiện, lúc này nghe thấy lời nói không hề cố kỵ như thế của con trai, lập tức che lại cái miệng nhỏ của cu cậu.
Cô hướng ánh mắt về phía các thành viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-the-sung-ai/747871/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.