Lúc đầu, Cố Phán không có cảm giác nhiều lắm về các loại thuốc bổ.
Bởi vì sau khi giao lại Cố thị cho anh trai cô, bình thường sở thích của ông nội chỉ có mấy thứ như vậy, ngoài đánh cờ, giết hoa, nịnh nọt bà nội ra, cũng chỉ còn lại có thỉnh thoảng uống chút rượu.
Ông nội không thích mấy loại rượu tây kia, nên thích tìm người buôn bán dược liệu ủ chút rượu thuốc lâu năm.
Cho nên vừa rồi Thẩm Mộ Ngạn hỏi câu kia xong, cô còn cảm thấy có chút chẳng hiểu ra làm sao.
Nhưng lúc này đã là chạng vạng tối, sau khi thành Bắc vào đông, bóng đêm buông xuống còn nhanh hơn so với mùa hè rất nhiều. Bốn năm giờ chiều, bên ngoài đã ở vào trạng thái nửa sáng nửa tối.
Ánh sáng trong phòng cũng khá u ám, trong hơi thở của người đàn ông có xen lẫn mùi rượu nồng nặc, ăn mòn thần kinh Cố Phán.
Cô có chút chậm chạp phản ứng lại, rốt cuộc trong lời nói của anh là ý gì.
Hai gò má trong nháy mắt trở nên nóng hổi, tay nhỏ không thành thật khoác trên bả vai của anh, muốn đẩy anh ra.
Trong miệng cũng nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Không biết xấu hổ."
Người đàn ông dễ dàng hóa giải sự chống cự bé nhỏ không đáng kể của cô, nụ hôn khẽ rơi bên tai vẫn chưa ngừng, thật lâu sau, lại hỏi cô một câu: "Vừa nãy đang sờ mó cái gì?"
"Ai sờ mó chứ? Anh bớt tự luyến đi!" ánh mắt Cố Phán lay động một cách mất tự nhiên, thanh minh cho mình, "Em chỉ là thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-the-sung-ai/747851/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.