Cố Phán vẫn là lần đầu tiên cảm nhận được từ sâu trong đáy lòng, lúc bà nội yên lặng nhìn người khác, ánh mắt cũng cực kỳ đáng sợ.
Cô đã rất lâu rồi chưa nhận được cái nhìn tử vong kiểu này của bà nội.
Trước kia cô gặp rắc rối thông thường đều có anh trai cô ở bên cạnh thay cô chống đỡ, một lần nghiêm trọng nhất, cũng là chuyện bà nội phát hiện cô thành lập ban nhạc năm lớp mười hai.
Lúc ấy hình như cô cũng rất sợ, nhưng cái kiểu sợ hãi kia không giống bây giờ cho lắm, Cố Phán cũng không nói rõ được là khác nhau chỗ nào.
Hành lang tầng hai lúc này tương đối yên tĩnh, bọn họ đứng ở hai đầu, lẳng lặng nhìn nhau một lát, không ai lên tiếng trước.
Về sau Cố Phán không nhịn nổi nữa, âm thầm nhéo lòng bàn tay Thẩm Mộ Ngạn một cái.
Tiếp theo, câu chữ gần như ép ra từ kẽ răng của cô ——
"Lần này anh hài lòng chưa?"
Hiện tại sự việc căn bản phát triển đúng như kế hoạch ban đầu của người đàn ông này đi! Cố Phán hận đến nghiến răng, vừa nãy lúc người này ôm cô, sẽ để mặc cô làm loạn như vậy, phỏng chừng cũng đã nhìn thấy bà nội ở ngay sau lưng rồi.
Nếu không lấy phong cách giáo viên chủ nhiệm lạnh lùng của anh trong ngày thường, khẳng định lúc cô cắn lên cổ anh, thì đã cau mày kêu cô không được ồn ào rồi.
Nhưng hôm nay anh không hề ngăn cản! Ngẫm lại thì không thích hợp!
Cố Phán liên tục cắt rồi dán mấy chữ a a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-the-sung-ai/747847/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.