Động tác này của bà nội Cố, thật sự là quá mức ngoài dự đoán của mọi người.
Người có mặt ở đây đều biết tính tình của bà, lúc còn trẻ bà đã rất nóng tính, nhưng cũng là người biết nói lý lẽ.
Cho nên bà cũng hướng Cố Phán đi trên con đường này.
Lễ phép nên có, tu dưỡng nên có, nhưng lúc thật sự bị ức hiếp, cũng tuyệt đối không thể nhẫn nhịn, không thể để đối phương quen thói.
Người nhà họ Cố bênh vực người nhà là di truyền, nhưng cái tính tình không sợ gây sự đến long trời lở đất kia của Cố Phán, lại là chân truyền của bà nội Cố.
Cho nên lúc này tất cả mọi người đều sững sờ, nhất là ông nội Cố và người chị em lâu năm của bà, hai người này đều là người quen biết bà đã có qua mấy chục năm, cũng biết bà tuyệt đối sẽ không ra tay một cách vô duyên vô cớ.
Bà bạn cũ không lo được quá nhiều, vội vàng rút mấy tờ khăn giấy ở trên bàn trà, vừa lau mặt cho cháu trai Tưởng Nguyên, vừa hỏi bà Cố: "Bà Cố này, bà đây là làm cái gì vậy hả, Tiểu Nguyên nó thế nào? Vừa rồi không phải chúng ta vẫn trò chuyện rất vui vẻ sao?
Hai đứa bé không thể đi cùng nhau là duyên phận không đủ, cái này cũng không sao mà, bà đây đột nhiên sao vẫn bắt đầu làm khó vậy chứ?"
"Duyên phận không đủ cái gì, quay về bà hỏi thằng nhóc này xem nó đã làm chuyện tốt gì!"
Bà nội Cố lúc này đang trong cơn tức giận, lại là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-the-sung-ai/747839/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.