Ánh sáng trong hành lang rất tối, tiếng rên rỉ đau đớn của Hứa Tiếu còn vang lên yếu ớt bên tai.
Trong khoảnh khắc đó, Cố Phán chỉ cảm thấy chân tay không chịu khống chế mà cứng đờ, thật giống như năm đó lúc sửa lại váy đồng phục, bị hội học sinh bắt được, trong thời gian huấn luyện bị chủ nhiệm xách lên sân khấu, phê bình ngay trước mặt bạn học toàn trường.
Có chột dạ, có không cam lòng, cũng có tủi thân cùng thấp thỏm.
Dưới chân cô giống như đổ chì, không động đậy được dù chỉ một chút, bước chân còn muốn nặng hơn bất cứ lúc nào trong quá khứ.
Bây giờ cô hết sức hối hận, vừa nãy lúc Hứa Tiếu mới bắt đầu khiêu khích, cô không nên đáp trả. Nếu như bản thân không để ý đến cô ta, Hứa Tiếu có phải là sẽ không tiếp tục nói một đống lời vô nghĩa như vậy nữa không? Bản thân hẳn là cũng sẽ không bị chọc giận?
Cơn tức cũng đã xả rồi, tính tình tiểu thư cũng thể hiện ra rồi, nhưng kết quả... lại chẳng hiểu ra sao biến thành cái dạng này?
Mấy ngày nay, mặc dù cô không thể nói là vất vả, nhưng cũng thật sự đã hao hết tâm tư theo đuổi người mà. Cô thậm chí còn cố ý hoạch định xong tiến độ ở trong quyển sổ nhỏ, hiện tại đại bộ phận ý tưởng viết ở trong sổ còn chưa kịp thực hiện...
Xe đã lật rồi?
Cố Phán càng nghĩ càng khó chịu, trong đầu cũng bắt đầu tưởng tượng lát nữa người đàn ông sẽ có phản ứng gì.
Nhìn dáng vẻ anh đứng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-the-sung-ai/747800/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.