Khi tất cả đều tưởng rằng Trương Thiên muốn bị đụng trúng, thậm chí là nghiền nát thành vụn.
Nhưng cảnh va chạm lại khiến đám người của Tư Đồ Hạo Đông thất vọng…
Lúc này, Trương Thiên không bị xe đụng, nhưng phần đầu xe bị lõm sâu vào trong, khung xe thậm chí cả vỏ xe cũng văng tung tóe.
Đầu xe đã hoàn toàn bị phá hủy, ngược lại xe không thành cái dạng gì!
Mà giữa đầu xe chỉ nhìn thấy Trương Thiên giơ chân đá mạnh vào đầu xe, còn có vài mảnh vỡ của xe rơi xuống đường.
Trương Thiên vẫn bình an vô sự, đôi chân kia giống như cái cột nghìn tấn, chặn đứng sức mạnh phía trước.
Chân còn lại giẫm xuống đất thành một cái hố lõm!
Châu Nhu Nhu từ từ mở mắt, nhìn thấy Trương Thiên vẫn còn đang đứng sừng sững trước đầu xe, anh giẫm lên chiếc xe con giống như một người cao lớn nghiền ép đứa nhỏ, khiên chiếc xe không thể động đậy.
Lúc này Châu Nhu Nhu thở phào một hơi, lo lắng trong lòng đã hạ bớt.
Xe đen phía trước bị phá hủy, túi khí cũng bị bung ra, tên sĩ quan miệng rộng và sĩ quan lông mày rậm ngồi trong xe cũng bị đá trúng mặt.
Nhưng mấy thứ này không có ảnh hưởng gì đến bọn chúng, chỉ là mọi chuyện không giống như trong dự đoán của bọn chúng, trong lòng căm ghét.
Trương Thiên đứng đối diện xe, nghiêm giọng nói: “Ra đây cho tao!”
Đây giống như gầm lên ra lệnh.
Tên lông mày rậm và tên miệng rộng úi chà một tiếng, không hề vội vàng xuống xe mà báo cáo với đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132771/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.