Trương Thiên muốn tiêu diệt Dương Tiêu, tiêu diệt tổ chức Hừng Đông, không chỉ vì để giải trừ mối đe dọa của Vân Môn, anh còn muốn đòi một cái công đạo cho cái chết của Minh Vương, hơn nữa, sự tồn tại của Dương Tiêu khiến Trương Thiên cảm thấy người nhà của mình bị uy hiếp, càng quan trọng hơn chính là mối đe dọa đối với toàn bộ Viêm Hạ này.
Tô Mộc Phong nghe thấy Trương Thiên hạ lệnh đại chiến, trong lòng không khỏi chấn động: “Lão đại, anh nói muốn khai chiến với Dương Tiêu sao?”
“Ừm!” Trương Thiên híp mắt lại: “Vốn là đã muốn tìm hắn ta tính sổ từ lâu, nhưng gần đây lại xảy ra quá nhiều chuyện phiền toái, nên bị trì hoãn.”
“Hơn nữa…
Tô Mộc Phong kích động hỏi: “Hơn nữa cái gì…”
Trương Thiên nhẹ giọng giải thích: “Hơn nữa hắn ta dường như đang uy hiếp đến toàn bộ Viêm Hạ, doanh trại Thần Long đã yêu cầu tôi phải trở lại trong hai ngày tới.”
Tô Mộc Phong nhíu mày: “Ngay cả người phía trên Viêm Hạ cũng bắt đầu kêu anh trở về rồi sao? Vậy xem ra chuyện này đã ảnh hưởng rất lớn rồi.”
“Cho nên mới nói, trận chiến này sắp bắt đầu rồi!” Trương Thiên thở ở một hơi: “Dám gây ra động tĩnh ở Viêm Hạ, hắn ta chính là đang muốn đùa với lửa.”
Tô Mộc Phong gật đầu tán thành: “Lão đại, vậy trận chiến này nhất định phải tính cả phần của em nữa.”
“Lần trước anh quay về Viêm Hạ, em không cùng chiến tuyến với anh, cuối cùng anh rơi vào tình cảnh như thế, thật sự là…”
“Lần này, em nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132750/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.