Nửa ngày sau, vẻ mặt của cung chủ vẫn kinh ngạc không thôi…
Hai mắt của cô trừng to như hai cái bóng đèn lớn, miệng nhỏ chậm rãi thì thầm: “Anh đến từ hỗn nguyên đại lục…Thật sự là có hỗn nguyên đại lục…”
Bộp!
Trương Thiên không ngờ được…
Cung chủ nói câu ‘thật sự có hỗn nguyên đại lục’ là có ý gì?
Theo lý mà nó, thì cung chủ vốn không xác định, cũng không biết hỗn nguyên đại lục…
“Cô không phải đến từ hỗn nguyên đại lục sao?” Trương Thiên nhíu mày hỏi.
Cung chủ nhìn về phía Trương Thiên, nghiêm lúc lắc đầu: “Không phải!”
Cô không phải, vậy thì lắc đầu với tôi làm cái quái gì, kinh ngạc cùng tôi cái quỷ gì cơ chứ?
Sắc mặt của Trương Thiên nháy mắt tối sầm lại, anh nhíu mày hỏi: “Cô không phải là người ở hỗn nguyên đại lục…Vậy vừa rồi cô kích động theo tôi làm cái gì?”
Cung chủ hồi phục lại tâm tình, kích động nói: “Bởi vì hỗn nguyên đại lục, nơi này bản cung đã từng nghe nói đến, trong lời dạy của tổ tiên có nhắc đến nơi này.
“Thiên địa vì hỗn nguyên, ở hỗn nguyên đại lục, sinh mệnh sinh sôi nảy nở không ngừng…là nơi mà tất cả cường gỉ đều hướng đến.”
“Nhưng hỗn nguyên đại lục là một nơi chết chóc, là nơi kẻ yếu không thể tồn tại, nếu không đủ thực lực thì sẽ không thể mở ra cửa sống đi vào được.”
Lời dạy của tổ tiên phái Di Âm có nói đến chuyện của hỗn nguyên đại lục, tức là nói tổ tiên đến từ hỗn nguyên đại lục?
Cho nên cung chủ mới không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132747/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.