Nhìn ba người bọn họ kì kì quặc quặc…
Trương Thiên: “Làm sao? Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao?”
Tưởng Minh Đức: “Khụ, anh Thiên, nói cũng không phải là không có lý, chỉ là…”
Tô Phong: “Chỉ là có chút quá đáng!”
Bành Hoa: “Ở khu vực Khánh Giang, người có uy thế cao hơn anh Thiên của chúng ta, đương nhiên là vẫn có…”
Trương Thiên tôi không phải là loại người mắt cao hơn trời, nhưng ở khu vực Khánh Giang này, chính xác là khó có thể gặp được đối thủ.
Nhất là mấy người tên giống người nước M này, anh nhìn thôi đã cảm thấy tức giận.
Trương Thiên: Thật ngại quá, chính xác là không có.
Andy: Hả?
Ba người Tưởng Minh Đức thấy Andy dường như sắp nổi giận, vội vàng hòa giải.
Tô Phong: Anh Thiên, anh có hơi quá đáng rồi, phải nể mặt anh Andy một chút!
Bành Hoa: Đúng đúng, anh Andy đừng tức giận!
Andy: Tôi không tức giận đâu, đúng là ở khu vực Khánh Giang, Trương Thiên có thẻ làm chủ, gọi một tiếng anh Thiên cũng không oan ức đâu.
Tưởng Minh Đức: @Andy, cái này không được hợp lẽ lắm…
Tô Phong: Anh Thiên làm lão nhị, @Andy anh làm lão đại!
Bành Hoa: Tôi cũng ủng hộ Andy làm đại ca tốt hơn.
Trương Thiên: Nhìn xem, mấy người các ông sợ kìa, ở Khánh Giang gọi tôi một tiếng anh Thiên hình như rất oan ức thì phải?
“Gọi anh Thiên thì làm sao?”
Tưởng Minh Đức: Hả? Anh Thiên, anh nhất định phải như thế sao?
Bành Hoa: Tôi sợ anh Thiên anh không nhận nổi…
Trương Thiên: Tôi không nhận nổi? Dựa vào cái gì chứ! (nhún vai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132743/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.