Sở dĩ số điện thoại gọi đến quan trọng, bởi vì nó tới từ Thần Long doanh…
Là số văn phòng của đại tướng Viên!
Nếu là việc riêng, đại tướng Viên thường sẽ không dùng số điện thoại văn phòng này gọi đến, trừ phi là chuyện đặc biệt quan trọng khác!
Lẽ nào là chuyện của Quận Mười?”
Trương Thiên cầm điện thoại, đi ra ngoài nghe.
Cung chủ thấy bóng dáng Trương Thiên nghiêm túc lại đáng sợ, phút chốc cảm thấy đồ ngon trước mắt cũng không còn ngon nữa…
Không biết tại sao trong lòng lại xuất hiện một cảm giác lo lắng.
Cung chủ thầm lảm nhảm: “Bản cung có quan hệ gì với hắn đâu, lo lắng làm gì? Chuyện của hắn liên quan gì đến mình, còn ăn không ngon…”
Nhưng quay đầu lại, làm thế nào cũng không có hứng thú ăn!
Trương Thiên nhận điện thoại, ra vẻ giễu cợt nói: “Ông già, nhớ cháu à? Cuối cùng đã gọi điện cho cháu rồi?”
Đại tướng Viên phê bình nói: “Cháu cảm thấy ông đây quan tâm ư?”
“Đừng làm vẻ cà lơ phất phơ nữa, dáng vẻ chuyện gì cũng không quan tâm, lão tử biết trong lòng cháu nghĩ gì!”
Chuyện Quận Mười là Trương Thiên vạch trần, mình gọi điện cho nó, Trương Thiên sẽ cảm thấy đây là hỏi han ân cần sao?
Nếu điểm này mà không hiểu, cũng uổng công cháu trai mình!
Trương Thiên sờ mũi, nhướng mày: “Ồ, chuyện của Quận Mười?”
Ông lão Viên trầm giọng nói: “Chuyện của Quận Mười lão Tần đã nhắc rồi, không ngời cháu đụng phải…”
Trương Thiên cười: “Đây gọi là oan có đầu, nợ có chủ!”
“Mọi người chắc thương lượng xong rồi, cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-te-vo-song/1132735/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.